Dựa vào trí nhớ của nguyên chủ thì cô biết được những thứ này.An Vân Sam cảm thấy nhẹ nhõm khi hiểu được điều này.
Nếu là như vậy thì cô sẽ không phải lo lắng về việc bị pháp luật trừng phạt.Loại bỏ được những suy nghĩ vớ vẩn này ra khỏi đầu thì An Vân Sam cũng cảm thấy mọi thứ ổn thoả hơn nên biểu cảm cũng ôn hòa hơn rất nhiều.Nữ binh sĩ ở bên cạnh nhìn thấy An Vân Sam thì hơi ngây người.Anh lính này đẹp trai quá đi!……"Người vừa rồi là tân binh à?" Nghiêm Cảnh Huân hỏi phó đại đội trưởng ở bên cạnh.Trang Hải Ngạn nói: "Đúng rồi.
Đấy là người đã xin nghỉ để về nhà chịu tang."Toàn bộ tân binh được tuyển trước kia chưa từng gặp chuyện như thế này cho nên mặc dù không có gì liên quan thì cả đại đội ai cũng biết.
Nhưng không một ai bàn tán hay suy nghĩ gì vì dù sao đây cũng là chuyện buồn."Việc tuyển chọn có vấn đề gì à? Tân binh mới nhập ngũ nào cũng như thế sao?" Nghiêm Cảnh Huân hơi nhíu mày, không hài lòng mà nói.Trang Hải Ngạn không nói gì, anh ta biết Nghiêm đội trưởng ghét nhất là kiểu người yếu đuối như vậy.
Làn da trắng này coi như xong, chỉ cần phơi nắng ba tháng là đã đen hết rồi.
Nhưng mà tên nhóc kia cũng chỉ cao có một mét bảy, dáng người thì gầy gò làm cho người ta có cảm giác chỉ cần gió thổi qua thì sẽ bị quật ngã ngay.
Thật sự là khiến cho người khác cảm thấy cậu ta rất yếu đuối."Nghiêm đội trưởng này, anh vẫn cho rằng đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nu-phan-nam-trang-dai-nao-quan-doanh/2257939/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.