An Vân Sam đứng thẳng người, nghiêng đầu nhìn Liêm Hữu Tài, đôi mắt đen to, lấp lánh như ánh sáng vụn vỡ nhẹ nhàng, khi nhìn vào một người, giống như là muốn hút họ vào trong mắt mình vậy, đặc biệt là lông mi dài vừa dày của cô ấy, tăng thêm hiệu ứng đó lên tầm không gian..Liêm Hữu Tài cảm thấy không thoải mái khi bị nhìn bằng cặp mắt như vậy, trong lòng thầm nghĩ, tại sao một thằng đàn ông lại có một đôi mắt hút người như vậy."Cám ơn, tôi không hút thuốc." An Vân Sam nói.Giọng nói của cô đầy mê hoặc, nhẹ nhàng và có chút khàn khàn, nghe rất dễ chịu.Đàn ông vậy mà cũng có người không hút thuốc, hãy hút một điếu đi!" Liêm Hữu Tài đưa thuốc về phía trước một lần nữa.An Vân Sam nhìn thoáng qua điếu thuốc trong tay cậu ta, gương mặt trầm tĩnh: "Xin lỗi.
”Chỉ hai từ, không nói thêm gì, từ chối một cách quyết đoán.Đối với loại người tiếc chữ như vàng này, cậu ta biết là không thuyết phục được, rút tay ngậm điếu thuốc trong miệng, nói: "Chỉ chưa đầy một tháng, sức mạnh thể chất của cậu đã khác biệt đến mức đáng kinh ngạc, rất lợi hại! ”An Vân Sam không biết ý của đối phương, điều này khác với khi cậu ta cầm bình sứ và hỏi cô về hơi thở."Còn kém xa." Cô trả lời.Liêm Hữu Tài nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cô, phát hiện cô không phải khiêm tốn nữa, mà là thật lòng cảm thấy kém quá xa, nghĩ lại, có lẽ là do thực lực tổng thể của tiểu đội một quá mạnh, đã đặt quá nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nu-phan-nam-trang-dai-nao-quan-doanh/2257968/chuong-37.html