Bởi vì Thần Châu, Bạc Dĩ Nhu đã được xem như danh nhân trên thế giới, do đó chuyện cô mua vệ tinh ngay cả báo chí nước ngoài cũng đưa tin.Bạc Lị đang du lịch ở nước ngoài cũng phải gọi điện thoại về hỏi có phải là sự thật hay không.Bạc Dĩ Nhu rời khỏi phòng thí nghiệm tiếp nhận điện thoại video, thấy bà ấy đeo kính râm, mặc váy phong cách bohemia, đội mũ rộng vành trên đầu, đang đứng trên boong tàu của một chiếc du thuyền.
Cơn gió thổi làn váy của bà bay phần phật, bà nở nụ cười xán lạn dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ tươi đẹp, vẻ tối tăm tích tụ trong đôi mắt vì gia đình Tần Dịch Thanh nay đã hoàn toàn tan biến.Đưa bà ra nước ngoài chơi quả nhiên là sự lựa chọn vô cùng chính xác.Bạc Dĩ Nhu mỉm cười đáp: “Vâng.”“Bé cưng của mẹ giỏi quá!” Bạc Lị tự hào nói.
Quản gia của bà đi theo bên cạnh nhất thời cạn lời, anh ta còn tưởng rằng bà sẽ giáo dục con gái đừng tiêu xài phung phí, cả ngày làm toàn những chuyện mộng tưởng hão huyền cơ.
Ai ngờ lại là khen ngợi, không hổ là mẹ con, cách suy nghĩ rất không bình thường.“Vậy bây giờ làm sao đây? Hai vệ tinh đã mua sẽ lấy về trái đất hả? Mẹ muốn về nước nhìn thử xem, mẹ chưa từng được thấy vệ tinh ở cự ly gần lần nào đâu.” Bạc Lị hơi phấn khởi nói.Bạc Dĩ Nhu: “Sẽ không thu hồi vệ tinh về trái đất nên mẹ không thấy được đâu, mẹ cứ ở nước ngoài chơi thỏa sức đi.”Bạc Lị hơi thất vọng nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nu-vuong-che-tao-thuong/478396/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.