Ngày xuân liễu rũ, nước sông Tần Hoài trong xanh, bên sông Tần Hoài giữa đêm trăng đèn sáng, từ xưa là nơi phong nguyệt cho văn nhân nhã sĩ tụ tập, tài tử cùng giai nhân, từ xưa đến nay đó là một câu chuyện vĩnh hằng luôn được nhắc tới, trên con sông chảy xuôi, không biết đã truyền lưu bao nhiêu cố sự ly hợp thê mỹ tươi đẹp.
Phương Tranh và Mập Mạp bước lên ván cầu rộng nửa trượng, leo lên thuyền hoa có tên Bồng Lai tiên thuyền.
Thuyền hoa quy mô rất lớn, cao tới ba tầng, lâu thuyền lớn như vậy ở trên sông Tần Hoài rất ít nhìn thấy. Tần Hoài tổng cộng có khoảng chừng vài trăm thuyền hoa, nhưng đại bộ phận đều là thuyền nhỏ của giang hồ lãng khách, cũng là tục ngữ nói “ Bán Yểm Môn”( nửa lén lút) sinh ý, trong khoang thuyền nhỏ hẹp làm việc, xong xuôi thì đi ngay, không quan hệ gì tới phong nguyệt, thuần túy là nơi mà khách làng chơi phát tiết sinh lý, mà kỹ nữ lại cần duy trì sinh kế của mình, là tiểu sinh ý của những thuyền hoa nhỏ bé.
Chân chính hình thành quy mô, là thuyền lớn có tới hơn trăm vị cô nương, ở Tần Hoài vốn không được nhiều lắm.
Phương Tranh và Mập Mạp leo lên thuyền hoa, đi vào trước, trong thị vệ có bảy tám người thân thủ cao cường đi theo sau đó, những thị vệ còn lại ở trên bờ thủ vệ.
Quy công đứng trên thuyền đón khách nhìn thấy hai vị công tử trẻ tuổi quần áo đẹp đẽ quý gia đi lên thuyền, lại mang theo không ít tùy tùng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-phong-luu-thieu-gia/22363/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.