“Ai bảo ai là đồ trang trí vậy?”
Triệu Tinh Vũ lập tức bắt được từ ngữ đó, lông mày hơi nhíu lại, nhìn vợ với vẻ mặt đầy thích thú.
“Hì hì, chồng em đẹp trai thế này, làm đồ trang trí còn thừa sức” Tề Tư Tư chắp tay trước ngực, nở nụ cười đầy nịnh nọt.
Triệu Tinh Vũ giật giật lông mày.
Dù cách ví von này có chút... thiếu nam tính, nhưng nghe sao lại thấy thoải mái lạ thường???
“Lần sau không được tùy tiện dùng từ ngữ như vậy nữa!” Anh nghiêm túc nhắc nhở.
Một đấng nam nhi như anh, sao có thể bị gọi là đồ trang trí được! Đây chẳng phải là sỉ nhục sao!
Tề Tư Tư gật đầu lia lịa.
Hì hì, lần sau cô sẽ chỉ nói thầm trong lòng, không để anh phát hiện~
...
...
Tiếng cãi vã từ tầng trên đã im bặt.
Mộng Vân Thường
Tề Tư Tư thở phào nhẹ nhõm, trước giờ cô không để ý rằng cách âm của tòa nhà thật sự không tốt chút nào.
Cô nghe được đại khái, không rõ nội dung cụ thể, nhưng giọng điệu thì rõ mồn một.
Tề Tư Tư có thể cảm nhận rõ sự bực tức và ghê tởm của Hàn Quế Binh dành cho Mậu Thúy Thúy.
Bà Hàn còn quát to hơn cả con trai, dùng từ ngữ vô cùng khó nghe, suýt nữa thì gọi Mậu Thúy Thúy là “....”, cuối cùng Hàn Quế Binh phải ra mặt can ngăn.
Không ngờ, cặp đôi gian ác từng yêu nhau thắm thiết, nhiều năm tình cảm vẫn như mới , giờ khi chính thức thành vợ chồng lại sống không bằng trước kia... Đây chính là câu nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-quan-hon-dem-tan-hon-ga-cho-dai-lao-tan-tat/2752759/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.