"Đang xem gì vậy?" Tô Duyệt Cẩn hơi hạ mi, mở miệng hỏi.
Tần Liễm Vi nâng mắt, tầm mắt dừng ở trên người Tô Duyệt Cẩn, khóe mắt, đuôi lông mày hơi có chút nhỏ vụn ánh sáng, trong nháy mắt khi vừa chạm vào Tô Duyệt Cẩn liền hóa thành xuân thủy, nhẹ nhàng cong cong lên khóe miệng, "Cô muốn xem không?"
"Cái gì vậy?" Tô Duyệt Cẩn nhíu mày, thò đầu lại gần nhìn, là một quyển tiểu thuyết. Tô Duyệt Cẩn đại khái nhìn lướt qua, trên màn hình di động của Tần Liễm Vi lúc này chính là đoạn về cuộc sống của nhân vật ở trong tù.
Tô Duyệt Cẩn một trận vô ngữ, rốt cuộc mỗi ngày Tần tổng giải trí bằng cái này sao.
Tần Liễm Vi nghiêng đầu, xích bạc theo động tác nhẹ nhàng đong đưa, như thanh tú sâu sắc, đè ép vài phần mong muốn xâm chiếm, vài phần hàn ý, nhưng thật ra hiền hoà không ít, đương nhiên, tiền đề là do tâm tình của cô đang rất tốt, nếu không chỉ có cảm giác càng thêm xa cách.
"Cô bạn nhỏ, có thừa bộ đồ ngủ nào không, cho tôi mượn?" Tần Liễm Vi nhàn nhạt mở miệng.
Hai mắt Tô Duyệt Cẩn quét nhìn Tần Liễm Vi từ trên xuống dưới, chửi thầm trong lòng, Tần tổng thoạt nhìn rất văn nhã nhưng thật ra lại bại hoại từ trong tiềm chất, "Không có."
"À, được rồi." Tần Liễm Vi nâng tay tháo mắt kính xuống, đặt sang một bên, đứng lên, đem điện thoại nhét vào trong tay Tô Duyệt Cẩn, "Tôi đi tắm."
"Từ từ." Tô Duyệt Cẩn lên tiếng gọi Tần Liễm Vi lại.
Tần Liễm Vi ngoái đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-sau-bach-nguyet-quang-hon-ta/1208958/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.