Lão gia tử sảng khoái chuyển hai trăm vạn tinh tệ đưa cho Phong Ngạn, thuận lợi đem họa mang vào trong phòng ông để cất đi.
Phong Ngạn nhìn tin tức trên thẻ nhận diện thân phận, mắt đào hoa toàn là ý cười, còn cao hứng hơn so với chính mình kiếm lời hai ngàn vạn tinh tệ, anh có thể tự chọn món ăn!Lão gia tử từ phòng cất tranh đi ra, liền thấy cháu trai nhà mình cười như là một con hồ ly, tò mò hỏi: “Tiểu tử thúi, cháu có phải là đang quen bạn gái?”Phong Ngạn thu liễm ý cười: “Ông à, người suy nghĩ nhiều rồi!”“Vậy cháu cười cái gì?” Lão gia tử tìm tòi nghiên cứu nói: “Kỳ thật, tầm tuổi này của cháu đã có thể tìm bạn gái, ta cũng không thèm để ý dòng dõi, cháu chỉ cần mang về một cô gái mà ta nhìn thuận mắt là được.
”Phong Ngạn thưởng thức ly sứ men xanh trên mặt bàn: “Cháu đang cười là vì ngày mai có thể nhấm nháp mỹ thực, đối với cái gì bạn gái cháu lại không có hứng thú!”Lão gia tử thở dài, “Ta còn đang nghĩ sớm một chút được ôm chắt nội đây.
”Phong Ngạn muốn đỡ trán: “Ông, mấy đứa cháu khác của người đều chưa kết hôn sinh con đâu, cháu còn xa hơn!”Những người trẻ tuổi ở Phong gia, Phong Ngạn là tuổi nhỏ nhất, cũng là người được yêu thương nhất.
Lão gia tử xua tay: “Thôi, các người đều là một lũ ranh con không nghe lời, ta đến giục cũng lười, từ lớn đến nhỏ không một người khiến ta bớt lo.
”Phong Ngạn thấy ông nhà mình lại muốn càu nhàu, lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ta-phai-lam-hoc-than/460843/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.