Người mở cửa là một người đàn ông trẻ tuổi đội nón, anh ta rất cao nhưng lại lưng còng, trông có vẻ khá suy sút, chỉ lộ ra nửa gương mặt dưới mũ, rõ ràng là rất vui vẻ.
“Cô là khách hàng đúng không? Mời vào mời vào.”
Phòng khách có chút âm u, đến cả không khí giống như cũng không quá trong lành. Khương Nặc cũng không để ý, cô ngồi trên ghế sofa, mở túi lấy ra một tấm ảnh, đặt lên bàn trà ở trước mặt.
“Anh chụp ảnh và video thân mật của đôi nam nữ này giúp tôi.” Trong ảnh chụp, hai người bị Khương Nặc khoanh tròn rõ ràng Uông Tiệm Ly và Dương Nịnh trong ảnh chụp chung cả nhóm tham gia dự án trong công ty của bọn họ.
“Lấy tóc của người đàn ông này và người phụ nữ lúc này.” Lần này người bị Khương Nặc chỉ chinhs là ông chủ của công ty, cũng chính là cha ruột của Dương Nịnh, Dương Thành Quân.”
“Ok ok, nhưng mà cô à, cái này tính thành hai đơn nha.”
“Tôi biết mà.” Khương Nặc hơi khựng lại hỏi: “Anh không hỏi tôi có quan hệ gì với bọn họ sao?”
“Yên tâm, tôi hiểu mà, sẽ không hỏi nhiều, còn phần giá cả...”
Lần này Khương Nặc trả lời vô cùng kiên quyết: “Nhận hàng trước trả tiền sau.”
“A...” Người đàn ông đội nón có vẻ rất khó xử.
Thời buổi này loại thám tử tư trông giống như chưa từng khai trường này rất khó khăn. Nhưng hiện tại Khương Nặc không có thời gian dây dưa với anh ta, hiện tại cô chỉ có một yêu cầu duy nhất chính là phải nhanh!
Trả tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/2720568/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.