Tào Kiều Kiều không hề nể mặt, lạnh lùng đứng dậy, muốn rời khỏi đại sảnh.
Tề Tuyên đến đây vốn là để gặp nàng, thấy nàng định bỏ đi thì làm sao có thể bình tĩnh được.
Hắn vội chắn trước mặt Tào Kiều Kiều, nói: “Mỹ vị như thế, Tào tiểu thư không ở lại nếm thử sao?”
Tào Kiều Kiều cảm thấy vô cùng phản cảm — nàng rất ghét bị người khác ép buộc làm điều mình không thích, nhất là từ những người mà bản thân không ưa.
Có lẽ vì được Tào Công chiều chuộng từ nhỏ, nên nàng chỉ cần bị cản trở một chút là trong lòng đã bực bội.
Tào Kiều Kiều nghiêng đầu, lạnh nhạt đáp: “Mật ngọt với người này, có khi lại là phân với người kia. Chẳng lẽ Tề Quốc Công lại muốn ta ăn phân à?”
Tề Tuyên tức đến sôi gan. Nếu Tào Kiều Kiều thật sự không thích thịt nai, vậy tại sao hôm qua Dư Phá Diễm lại săn nai cho nàng? Chẳng lẽ chỉ có Dư Phá Diễm săn được mới gọi là thịt, còn hắn thì không?
Nàng không hề biết, lúc ấy hắn đã hồi hộp đến thế nào, chỉ sợ mình bắn trượt, bị Dư Phá Diễm vượt mặt, không thể khiến nàng nở một nụ cười.
Tề Tuyên cảm thấy vừa tủi thân vừa tức giận, nhưng vì Tào Kiều Kiều, hắn vẫn cố nhẫn nhịn, nhẹ giọng nói: “Tào tiểu thư, thịt nai tươi ngon, ta hôm qua đã nếm qua rồi, ngâm qua đêm lại càng đậm đà, sao không thử một chút xem?”
Tào Kiều Kiều cảm thấy mình đã chịu đựng tới cực hạn — chẳng lẽ nàng còn chưa nói rõ ràng hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tai-gia-khong-ty-o/2784398/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.