Nhìn đôi mắt đen và lạnh của Hoắc Hàn Niên, hơi lạnh toát ra từ cơ thể, chân Phùng Triết run lên.
Hoắc Hàn Niên bây giờ thân thiết với Tần Phóng, Tần Phóng nhận Hoắc Hàn Niên là lão đại, nếu có xung đột thì chỉ có chịu thiệt!
"Tôi, tôi không có làm cái gì, là hiểu lầm!"
Ôn Nguyễn nghe động và nhìn lại.
Nhìn thấy Hoắc Hàn Niên nắm lấy cổ áo sơ mi nam sinh khác, tim cô đập cuồng loạn.
Ngay khi cô chuẩn bị đứng dậy, giám thị bước đến với vẻ mặt giận dữ.
“Hai người đang làm gì vậy?” Giám thị kéo Hoắc Hàn Niên đang có khuôn mặt u ám đi ra ngoài.
Hoắc Hàn Niên mở quả cầu giấy, lạnh lùng nói: "Thầy hỏi cậu ta sao lại ném thứ này cho em làm gì?"
Thầy bảo vệ cau mày khi nhìn thấy tờ giấy ăn gian lận trong quả bóng giấy, "Phùng Triết, đây là tài liệu em in sao?"
Phùng Triết muốn cự tuyệt, nhưng bắt gặp ánh mắt sâu thẳm như vực thẳm của Hoắc Hàn Niên, lời ra đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
Rủ đầu xuống, không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
"Hai đứa ra ngoài cho tôi, không cần thi nữa!"
Hoắc Hàn Niên mím chặt đôi môi mỏng manh đỏ tươi không nói chuyện, Phùng Triết muốn giám thị cho cậu ta cơ hội, lại bị Hoắc Hàn Niên thô bạo túm lấy cổ áo kéo ra sau.
Ôn Nguyễn quay lại phía sau nhìn, giám thị không vui nói, " Đừng hết nhìn đông tới nhìn tây, giải đề nhanh lên!"
Ôn Nguyễn cố hoàn thành càng nhanh càng tốt và nộp đề trước thời hạn.
Khi giám thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac-thieu/2683696/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.