Edit: Blanche
Lại, lại hôn một cái nữa –
Nghe Thôi Định Sâm nghiêm trang chững chạc nói những lời này, huyệt thái dương của Hứa Chiêu nảy thình thịch hai cái. Người này sao có thể nói những câu không hợp khí chất đến vậy. Hứa Chiêu lặng người không nói gì nữa, nhìn bốn phía xung quanh, không thấy ai, đành phải lại gần, nhanh chóng hôn lên mặt Thôi Định Sâm một cái, hỏi: “Giờ anh đi được chưa?”
Thôi Định Sâm cười gật đầu: “Được.”
Hứa Chiêu ngượng ngùng mỉm cười, che ô đi cạnh Thôi Định Sâm, nhỏ giọng hỏi chuyện Thôi Định Sâm đi giao hàng như thế nào, Thôi Định Sâm cũng nhỏ giọng trả lời lại. Một hồi về tới nhà, thấy Hứa Phàm đang dán mặt ở cửa bếp nhìn ra ngoài trời tuyết. Hứa Phàm cũng nhìn thấy Hứa Chiêu, ánh mắt ngập nước lập tức tỏa nắng.
“Ba ba!”
Hứa Phàm chạy như bay tới bên người Hứa Chiêu.
Hứa Chiêu thu ô, bế Hứa Phàm mập mạp lên.
Hứa Phàm một tay ôm cổ Hứa Chiêu, một tay chỉ vào những bông tuyết, hưng phấn mà nói: “Ba ba, nhìn kìa, tuyết rơi, tuyết rơi từ trên trời.”
“Ba thấy rồi, con nói nhiều lắm rồi mà.” Hứa Chiêu cười tiếp lời.
“Tuyết thực rơi lớn.” Ý là tuyết rơi thực lớn.
“Ừ, con có đi nghịch tuyết không đấy?”
“Không đâu, con, nghe lời, nghe lời không bị ốm.”
“Nói đúng! Con thật giỏi.”
Hứa Phàm vui vẻ mà tiếp lời: “Con thật giỏi.”
“Đúng rồi.”
Hứa Chiêu quay đầu nhìn Thôi Định Sâm bên cạnh.
Hứa Phàm cũng nhìn Thôi Định Sâm, thấy Thôi Định Sâm dựng xe đạp xong rồi bèn bật người giang tay,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-thap-nien-80-duong-te-te/846520/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.