~~~~Chương 2~~~~
Edit: Blanche
"Vậy ba ba chúng ăn nhanh đi, con đói quá." Hứa Phàm mềm giọng nói.
"Không đủ ăn." Hứa Chiêu đáp.
Đừng nói là chừng này mì không đủ để cậu ăn, cho dù có dành toàn bộ cho Hứa Phàm, Hứa Phàm cũng là ăn không no. Hứa Chiêu lập tức nghĩ tới cái miệng bóng loáng như bôi mỡ vừa rồi của Hứa Tả Thành. Hứa Tả Thành chắc chắn đã ăn phần của Hứa Phàm! Cậu phải cùng hắn nói lí một chút, không thì về sau Hứa Tả Thành lại càng ngày càng quá đáng!
Hứa Phàm cái gì cũng không biết, nhón chân nhìn nhìn vào trong nồi, hỏi: "Ba ba, không đủ ăn ạ?"
"Chúng ta đi tìm hắn."
Hứa Chiêu đem Hứa Phàm dắt ra khỏi bếp, đi vào nhà, thấy bóng dáng Hứa Tả Thành, gọi một tiếng: "Đại ca."
Hứa Tả Thành nghe vậy dừng chân, quay đầu hỏi: "Làm sao?"
Hứa Chiêu ngữ khí coi như ôn hoà nói: "Trong nồi không có đủ mì."
"Thì sao?" Hứa Tả Thành làm bộ nghe không hiểu hỏi lại.
Hứa Chiêu thấy thế, biết nói vòng vo không có tác dụng gì, vì thế nói thẳng: "Dựa vào quy củ mỗi người một chén, cái bát trong tay anh kia là của em với Hứa Phàm, anh không nên ăn nhiều."
"Gì?" Hứa Tả Thành hoài nghi mình nghe nhầm.
Hứa Chiêu mặt không đổi sắc nói: "Bát mì trong tay anh là của em và Hứa Phàm."
"Mày nói gì?" Hứa Tả Thành hỏi lại một lần.
"Mì đều là của tôi."
Hứa Tả Thành không thể tin được nhìn Hứa Chiêu, hắn không phải là lần đầu tiên lấy cơm của Hứa Phàm, Hứa Chiêu ăn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-thap-nien-80-duong-te-te/846678/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.