Edit: phiyenvu Beta: Nora “Dạ… dạ…” Liên Diệp Nhi gật đầu lia lịa, sau đó vô cùng vui vẻ cười nhìn Liên Mạn Nhi: “Mạn Nhi tỷ, muội biết rồi.”
Diệp Nhi vui vẻ đi về. Trương thị nhìn Mạn Nhi hỏi: “Mạn Nhi, lúc nãy hai đứa con to nhỏ chuyện gì đó?”
“Không có gì ạ.” Liên Mạn Nhi nói.
Trương thị thấy Liên Mạn Nhi không chịu nói, bà cũng không hỏi nhiều nữa. Liên Mạn Nhi và Liên Diệp Nhi có quan hệ tốt. Hai tiểu cô nương thường xuyên có vài ý tưởng thần thần bí bí cổ quái cũng chỉ là nghịch ngợm chút mà thôi.
“Cha bọn nhỏ” Trương thị lại hỏi Liên Thủ Tín: “Chàng nói chuyện này có ổn không?”
“Ta thấy không ổn.” Liên Thủ Tín nói, từ trước đến nay, ông đối với huynh đệ Võ gia không có bất kỳ ấn tượng tốt nào.
“Vậy chúng ta…” Trương thị nhìn Liên Thủ Tín hỏi: “Có nên nói vài câu nhắc nhở không?”
“Nhắc nhở gì được chứ, lão gia tử đâu có hồ đồ.” Liên Thủ Tín nói: “Có khi chúng ta qua đó nhắc nhở, lão gia tử càng thêm không vui. Ngoài mặt không nói gì nhưng trong lòng nhất định trách chúng ta phá đám. Kệ đi! Chờ phá hết tiền rồi sẽ yên tĩnh trở lại. Tài đi người yên vui.”
Vẻ mặt Liên Thủ Tín rất bất đắc dĩ.
Cả nhà thương lượng một hồi, đều nhất trí cho rằng huynh đệ Võ gia tìm tới cửa chắc chắn là muốn kiếm tiền của Liên lão gia tử. Nếu Liên lão gia tử giao tiền sính lễ trước theo yêu cầu của bọn họ, phần lớn số tiền đó sẽ rơi vào túi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tieu-dia-chu/1734938/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.