Hà Loan Loan sửng sốt, cô nín thở, ngước mắt nhìn đôi mắt sâu thăm thẳm của anh.
Như một thiên hà lộng lẫy.
Bọn họ quả thật chưa biết nhau được bao lâu, nếu nói là yêu sâu đậm thì quá giả dối, nhưng thật sự là cô cũng đã thích anh một chút chút rồi.
Đó là cảm giác không thể ngăn trái tim mình đập nhanh.
Hà Loan Loan cảm nhận được sự mong chờ trong ánh mắt của Cố Dục Hàn, tim cô lại đập loạn, nhỏ giọng nói: “Em... cũng thích.”
Cố Dục Hàn lập tức bắt lấy tay cô, ép cô tới chỗ bức tường.
Anh nhỏ giọng nói: “Lúc nãy là anh lừa em đó, anh muốn kết hôn với em cũng là để chiếm tiện nghi của em đó.”
Hơi thở đàn ông nóng rực càng ngày càng áp sát, đại não của Hà Loan Loan trống rỗng.
Chỉ nghe Cố Dục Hàn gằn từng câu từng chữ: “Từ sau lần đó, anh có nằm mơ cũng thấy mình đang chiếm tiện nghi của em.”
Anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Đùng!
Cơ thể Hà Loan Loan nháy mắt đã nhũn ra, đầu óc đã loạn không biết gì, cô đầu váng mắt hoa bị anh hôn một hồi lâu, thở hồng hộc.
Trằn trọc một lúc thật lâu, sương sớm đọng trên nhụy hoa bắt đầu đọng đậy.
Cố Dục Hàn nhỏ giọng cười: “Thời gian nghỉ của anh không nhiều lắm, ngày mai em bắt đầu sắp xếp công việc của em đi, chúng ta cử hành hôn lễ xong là anh phải lập tức về đơn vị. Cha mẹ anh bên kia, chúng ta cứ chờ thời cơ thích hợp rồi về đó tổ chức tiệc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/1179023/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.