Thái độ của Dương Ba với cô ta cũng ôn hòa: “Được rồi, anh biết rồi, em nghỉ ngơi đi.”
Đây là lần đầu tiên anh ta cảm nhận được vợ mình có chỗ hơn người.
Sáng sớm, Dương Ba đưa văn kiện cho chính ủy Từ.
Chính ủy Từ cầm văn kiện nhìn nhìn rồi nói: “Tôi cũng không hiểu mấy thứ này, vất vả vợ cậu.”
Dương Ba cười khách sáo: “Lãnh đạo quá khách sáo rồi, cô ấy cũng đâu làm được gì.”
Chính ủy Từ cần dùng văn kiện này trong buổi họp sắp tới, Dương Ba vừa đi, anh ấy đã vội vã cầm văn kiện chạy ra ngoài.
Ai ngờ vợ anh ấy vừa lúc đưa Hà Loan Loan về nhà: “Loan Loan, cá lần trước cô làm quá ngon, lão Từ nhà tôi cứ nhắc mãi, tôi muốn nhờ cô hướng dẫn tôi một chút, tôi tự mình mày mò nhưng kết quả lại không ngon... A!”
Chính ủy Từ và vợ va vào nhau, văn kiện trong tay anh ấy còn chưa kịp cất vào, toàn bộ đều rơi xuống đất!
“Em đi đường kiểu gì vậy! Lỗ mãng hấp tấp! Anh còn phải vội đi dự họp đây!”
Vợ chính ủy mau chóng nhặt giúp: “Em không nhìn thấy mà? Còn không phải đang nghĩ làm món cá cho anh sao!”
Hà Loan Loan cũng nhanh chóng cúi đầu đi nhặt, vừa lúc cô nhặt được một trang nửa tiếng Anh nửa tiếng Trung, Hà Loan Loan vô ý liếc một cái, có chút kinh ngạc!
Ba người nhanh chóng nhặt hết tài liệu lên, chính ủy Từ gấp gáp nói: “Anh lười nói với em! Ngày thường toàn qua loa đại khái, em xem Tiểu Hà nhà người ta đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/1179338/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.