Trần Thúy Hoa đau đớn khó chịu biết ngày c.h.ế.t của mình đã tới, bà ta hô to một tiếng, quát: "Hà Loan Loan đồ đê tiện nhà cô!!! Súc sinh!! Tốt xấu gì tôi cũng nuôi cô lớn, cô lại đối xử với tôi như vậy!! Nếu không có tôi nuôi cô lớn thì cô đã c.h.ế.t từ lâu rồi! Mạng sống của cô là tôi cho!! Là cô nợ tôi!"
Bà ta móc ra một con d.a.o gọt hoa quả, ra sức đ.â.m về phía Hà Loan Loan!
Ngay lúc này, Cố Dục Hàn, Lý Quốc Chấn, Hạ Kính Đình, ba người đồng thời móc s.ú.n.g lục ra.
Pằng! Pằng! Pằng!
Hai cánh tay, chỗ bả vai của Trần Thúy Hoa đồng thời trúng đạn!
Người ở đó thét chói tai, tự giác tránh xa Trần Thúy Hoa.
Bà ta kêu thảm thiết một tiếng ngã xuống mặt đất, miệng vết thương chảy m.á.u ào ào.
Mắt trợn trừng, nhìn chằm chằm vào Hà Loan Loan.
Còn Hà Loan Loan cũng chưa bao giờ căm hận như vậy!
Cô đi qua, nhìn chằm chằm vào Trần Thúy Hoa như một con sói: "Nợ bà? Rốt cuộc là ai nợ bà? Nếu không phải bà hại c.h.ế.t mẹ tôi! Thì sao tôi lại gặp phải cuộc sống khổ sở nhiều năm như vậy? Trần Thúy Hoa, bà c.h.ế.t không đáng tiếc! Kiếp sau cũng tuyệt đối sẽ không gặp điều tốt lành!"
Trần Thúy Hoa giãy giụa, mấp máy môi, bà ta nhìn Hà Loan Loan trước mặt, vẫn là dáng vẻ xinh đẹp như vậy.
Đó quả thực là đứa trẻ do một tay bà ta nuôi lớn.
Tuy rằng từ nhỏ đến lớn, bà ta luôn để cô bị đói, đánh cô mắng cô, sai cô làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/515376/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.