Lộ Nam không có ý muốn nhìn Vương Hiểu Tuyết làm trò cười, bởi cô biết rõ bản thân "đời trước" vừa nhập chức cũng không giỏi giang hơn cô ta được bao nhiêu.Đều là lính mới, đều có giai đoạn này.
Cười cợt Vương Hiểu Tuyết, chẳng phải là đang cười chê quá khứ non nớt của bản thân sao.Nhưng, có lẽ đàn ông trung niên lại thích nhìn thiếu nữ ngây ngô giả bộ thành thục? Cũng có khả năng là xem ở tiền rượu miễn phí? Dù sao bọn họ đều thật nể mặt Vương Hiểu Tuyết làm vai diễn phụ.Lộ Nam nhìn Vương Hiểu Tuyết xã giao trúc trắc, trong lòng dù sao cũng thấy hơi khó chịu.
Nhưng cô cũng không thể làm gì, miễn cho ngược lại k ích thích địch ý của cô ta.Uống rượu, hoặc là hình thức xã giao khác, đều không phải việc gì vui vẻ.[Đây đại khái là hiện trạng luẩn quẩn mà làm tiêu thụ muốn nhảy ra, nhưng lại khó tránh khỏi đi.][Chúng ta không thể thay đổi không khí xã hội.][Có thể làm, chỉ có thân ở trong đó cũng cần duy trì tỉnh táo.]...Vương Hiểu Tuyết hôm nay mang hai bình rượu Nguyên Xuyên mới - rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên 6 năm, 52 độ.Giá bán lẻ là 528 tệ một bình, 2 bình giá bán hơn 1.000 tệ, tương đối có thể diện.Khai tiệc mọi người cùng nâng chén, Lộ Nam thử nhấp một miệng: a, vẫn cay hệt như cũ![Nồng hương vốn ít kéo dài dư vị hơn so với tương hương, lại là cốt rượu pha chế mới có 6 năm, vị thật chẳng ra gì.] Một ngụm rượu ngậm trong miệng, Lộ Nam dự tính tìm cơ hội nhổ ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-lai-khi-moi-nham-chuc/214307/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.