Toàn bộ đao mang chấn động vô cùng mãnh liệt.
"Cái gì?" Giống như cảm nhận được làn sóng đao mang này, Lư Vân Đạt quay người, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Anh ta vội vàng huy động trường kiếm trong tay tới.
"Ầm!" Như một ngọn núi lớn đè xuống, Lư Vân Đạt sắc mặt đại biến, thậm chí có điểm không thể tin nổi, bay thẳng đến phía sau lùi ba bước.
"Lực công kích sao lập tức lại trở nên mạnh như vậy?" Sắc mặt Lư Vân Đạt thay đổi.
Xoạt!
Diệp Tinh lại huy động chiến đao, một đạo đao mang bay ra.
"Thú vị!" Lư Vân Đạt gầm nhẹ một tiếng, tay phải anh ta nắm một nắm, trong tay trực tiếp xuất hiện một cây côn sắt màu đen.
Côn sắt này và đao mang hoàn toàn va chạm vào nhau.
"Oanh!"
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc truyền đến vang vọng, hai đòn công kích trong hư không đâm thẳng vào nhau.
"Răng rắc!"
Mặt đất vỡ vụn, từng đường từng đường vết nứt điên cuồng lan tràn ra bốn phía.
Trên bầu trời, hắc sắc quang mang, bạch sắc quang mang chớp động, đem một vùng lớn vây lại.
Dưới đòn công kích này, Lư Vân Đạt một bước cũng không lui, nhưng thân ảnh của Diệp Tinh lại ngã bay ra ngoài.
Nhưng lần này hắn chỉ là bị thương nhẹ, bí thuật hồi sinh vận chuyển, liền nhanh chóng khôi phục.
...
"Vậy là Lư Vân Đạt vẫn còn che giấu thực lực a! Đạo tắc không gian và hệ phong mà cậu ta thực sự lĩnh ngộ trước đó hoàn toàn chưa hề thi triển. Thực lực thế này cũng đủ để ngang hang với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/1505375/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.