Diệp Tinh bất đắc dĩ, lúc này trong mắt hắn lại có một tia sáng kỳ dị chớp động.
“Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, Tử Dương sao?”
Mặc dù ba người này đã cho hắn một số áp lực, nhưng hắn cũng không lo lắng lắm.
Hắn hiện tại thời gian tu luyện mới bốn ngàn năm, nếu là cho hắn thời gian mấy trăm ngàn năm nữa, hắn tự tin tuyệt đối không thua ba người này.
"Ha ha, đến tông có lẽ một số người sẽ sinh ra địch ý với ngươi,nhưng mà ngươi không để ý là được rồi, bọn họ cũng không có khả năng giết ngươi." Lão giả Nguyên Hàn mỉm cười nói.
Ông ta lại rất chờ mong nhìn thấy tình cảnh như vậy, cả Hư Thần Tông cũng tràn ngập cạnh tranh.
Chỉ có cạnh tranh mới có thể làm cho tiềm năng của mỗi thiên tài không ngừng phát triển ra.
Giống như sự tồn tại của điện thứ chín, càng đem cạnh tranh kia phát huy đến cực hạn!
Ai có thể biểu hiện kiệt xuất nhất, vậy liền có thể trở thành điện chủ điện thứ chín, trong thời gian một trăm triệu năm tùy ý điều động tài nguyên trong tông gia tăng thực lực, trình độ luyện đan, v.v của mình.
Không ai có thể ngăn cản được sự cám dỗ này!
"Đi một bước tính một bước đi." Diệp Tinh cảm thán trong lòng.
Nhìn vẻ khiếp sợ trên mặt Diệp Tinh biến mất, sắc mặt lại khôi phục bình tĩnh, lão giả Nguyên Hàn không khỏi gật đầu trong lòng.
"Tâm tính không tệ."
Ông ta biết lai lịch của Diệp Tinh, nếu là hiện tại còn chưa tiến vào Hư Thần Tông, trong lòng Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/443611/chuong-1731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.