Tiến lên một bước, Diệp Tinh nhìn hai cô con gái mình, hỏi: "Bảo Nhi, tiểu Đồng, các con cảm thấy thế nào?"
Tiểu Bảo mà vui vẻ nói: "Ba ba, hiện giờ trong người con tràn ngập lực lượng."
Cô bé nắm quả đấm nhỏ, còn quơ múa mấy cái. Nhưng trông quả đấm nhỏ của bé không có chút lực uy hiếp nào, ngược lại nhìn rất đáng yêu.
Đồng Mục cũng gật đầu một cái, trong mắt cô bé rõ ràng có vẻ mừng rỡ, kích động.
Điều cô bé muốn nhất là giải quyết vấn đề cơ thể.
"Cảm ơn." Nhìn Diệp Tinh, Đồng Mục nhẹ giọng nói.
"Cảm ơn cái gì? Ba là ba con." Diệp Tinh xoa đầu nhỏ của Đồng Mục một cái, cười nói.
Đồng Mục hơi cúi đầu, sau đó lại có một giọng nói rất nhỏ truyền tới: "Ba."
Nghe thấy câu nói này, Diệp Tinh ngẩn ra, Đồng Mục từng trải qua hoàn toàn không giống Bảo Nhi, hơn nữa bởi vì chuyện trước đó vẫn luôn chống đối lại hắn.
Trở về Trái Đất đã một thời gian, Đồng Mục rất gần gũi với mấy người Lâm Tiểu Ngư, Diệp Kiến An, Vương Lan, nhưng vẫn luôn giữ khoảng cách với người cha Diệp Tinh này.
Trong lòng kích động Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư nhìn nhau một cái, rõ ràng cũng có thể thấy sự vui mừng trong mắt đối phương.
Nhưng Đồng Mục vẫn luôn cúi đầu, rõ ràng có chút ngại quá, Diệp Tinh cũng không có tiếp tục nói nữa.
Hắn vui sướng trong lòng, vạn sự khởi đầu nan, sau này sự chống đối của Đồng Mục với hắn chắc chắn sẽ càng ngày càng nhỏ, thẳng đến khi biến mất.
"Ba,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/443933/chuong-1515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.