Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh đã qua một tiếng.
"Diệp Tinh!" đúng vào lúc Diệp Tinh đang bay, bỗng nhiên giọng nói của Tiểu Hắc trong nhẫn không gian truyền tới.
"Tiểu Hắc, sao vậy?" Diệp Tinh có chút nghi ngờ nói.
"Bảo vật, phía xa xuất hiện rất nhiều bảo vật!" ánh mắt Tiểu Hắc nghi ngờ, ngạc nhiên nói
"Rất nhiều bảo vật?" Nghe vậy Diệp Tinh ngây ra một chút "Có chuyện gì vậy?"
Phát hiện bảo vật tiểu Hắc hẳn rất hưng phấn, chứ không phải dáng vẻ này.
"Chính trong khe nứt hoang nguyên trước mặt có rất nhiều dược thảo, linh quả." Tiểu Hắc giải thích.
Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ, nghi ngờ nói: "Xuất hiện mấy chục bụi cây? Tiểu Hắc, ngươi xác định?"
Đây là trên hoang nguyên, mặc dù cường giả trên đó không nhiều, nhưng là dược thảo, linh quả cùng sẽ không phát triển ở cùng một chỗ, coi cho dù phát triển, đoán chừng thời gian cũng sẽ không giống nhau, có thể một số đã xuất hiện từ rất lâu. Có thể một bụi dược thảo mấy trăm nghìn năm trước đã xuất hiện, có thể một bụi dược thảo mấy trăm năm trước mới xuất hiện.
Nhưng, nếu thật sự xuất hiện, thời gian dài mà không bị cường giả khác phát hiện ra có khả năng rất thấp.
"Đây cũng là điểm mà ta nghi ngờ." Tiểu Hắc lắc đầu.
Lặng lẽ suy nghĩ một chút, Diệp Tinh nhìn về một nơi, nơi đó chính là nơi tiểu Hắc cảm ứng được bảo vật.
"Đi! Đi xem một chút rồi nói!" Hắn nhanh chóng quyết định.
Với tính cách của hắn, nếu phát hiện bảo vật, không thể làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/444197/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.