Nghe vậy, Diệp Lân lập tức khó hiểu nhìn Diệp Tinh, nói: "Cha, cái gì sai ạ?"
"Bảo Nhi sinh ra trước con, cho nên con phải gọi là chị gái." Diệp Tinh mỉm cười nói.
"Chị... gái." Diệp Lân nhìn cô bé chỉ có ba, bốn tuổi, dường như cô bé cảm ứng được có người đang nhìn, ánh mắt hồn nhiên tò mò nhìn Diệp Lân một cái.
Khóe miệng Diệp Lân hơi hơi co rút một chút, mình phải kêu cô nhóc này là chị?
"Cha, mẹ, chúng ta trở về rồi nói sau." Đợi một hồi, Diệp Tinh mỉm cười nói.
"Được, được, trở về." Diệp Kiến An, Lưu Mai vội vàng nói.
......
"Bảo Nhi, xem này, đây là đồ chơi rất vui, ông dạy cho con cách chơi nhé." Diệp Kiến An ngồi ở trước mặt cô bé, trêu đùa cháu gái của mình.
"Vâng ạ." Cô bé vui vẻ gật đầu.
Cách đó không xa, Diệp Tinh nhìn cảnh tượng ấm áp trước mặt, khóe miệng cũng lộ ra vẻ tươi cười.
Sự xuất hiện của tiểu Bảo Nhi không thể nghi ngờ khiến cả nhà trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.
Có điều dường như nghĩ tới điều gì, nụ cười trên mặt Diệp Tinh lại thu lại một chút.
"Diệp Tinh, sao vậy?" Lâm Tiểu Ngư đi tới, hỏi.
"Anh đang suy nghĩ chuyện của con chúng ta." Diệp Tinh lắc đầu thở dài một tiếng.
Hiền giả Vận Mệnh nói, Quả Âm Dương Huyền Minh có thể tạo ra hai sinh mệnh, giữ lại một, bỏ qua một, mà Bảo Nhi là sinh mệnh bỏ qua kia.
Hắn còn có một đứa nhỏ khác lúc này đang ở bên cạnh quả Âm Dương Huyền Minh.
Nhưng mà, ngay cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/444270/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.