"Lại là một món binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ." Vào lúc Diệp Tinh đang mừng rỡ, tiểu Hắc bên cạnh không nhịn được cảm thán.
"Không thể tin nối, món bảo vật này ở bên trong khe nứt hỗn độn laai như vậy mà không bị phát hiện, lại bị Diệp Tinh vớ được lợi, nếu cường giả biết tộc Hạt Nguyên đoán chừng sẽ nổi trận lôi đình."
Cho dù là đại đạo chi chủ, cũng chưa chắc đã có binh khí tương ứng với thực lực, mà hiện giờ Diệp Tinh đã có ba món.
Kiếm Không Minh, cánh Hắc Nguyên, thương Huyết Nguyên cho dù là đại đạo chi chủ cũng chưa chắc đã có.
"Có thể thương Huyết Nguyên này chuẩn bị cho ta."
Diệp Tinh cười nói, bây giờ tâm trạng hắn rất vui: "Nhưng quan trọng nhất vẫn là sự nhắc nhở của Bảo Nhi."
"Thật là chẳng khiêm tốn chút nào." Nghe vậy, tiểu Hắc bĩu môi.
Hắn nhìn về phía cô bé, thở dài nói: "Bảo Nhi vừa ra đã mang cho ngươi một món bảo vật cường đại, thật đúng là phúc tinh của ngươi."
Rõ ràng cô bé nghe ra sự khen ngợi của Diệp Tinh và tiểu Hắc, có chút ngượng ngùng chui vào trong lòng Diệp Tinh.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé tràn ngập vẻ vui mừng.
"Bảo Nhi cũng không phải là vô dụng." trong lòng Bé gái vui vẻ nghĩ.
"Hửm?" Đúng vào lúc này, bỗng nhiên ánh mắt Diệp Tinh sáng lên.
"Sao vậy?" Tiểu Hắc nghi ngờ nói.
"Sư phụ đạo chủ Lăng Hằng và sư huynh thánh hoàng Lăng Húc sắp đến, chúng ta ra ngoài thôi." Diệp Tinh cười nói.
Ong...
Tộc Hạt Nguyên, trước một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/444286/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.