Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, sức sống của hắn giảm xuống chỉ còn lại một phần một trăm.
“Cự thú bị thương ư?”
Ánh mắt nhìn yêu thú cảnh giác, nhưng một giây sau, bỗng nhiên trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng kinh người.
“Theo luồng uy áp vừa rồi, thực lực của cự thú này đã vượt qua đỉnh phong Bất Tử Cảnh! Cự thú cường đại như vậy, nếu mình có thể chém chết...”
Trong lòng Diệp Tinh không nhịn được mà nghĩ, trong mắt lộ ra vẻ kích động.
Bảo vật xuất hiện trên người sinh vật càng cường đại đẳng cấp của bảo vật càng cao, thực lực của sinh vật thế giới ảo mà hiện giờ hắn chiến đấu cơ bản chỉ vừa đạt tới Bất Tử Cảnh cao cấp.
“Bảo Nhi, ngươi có thể nhìn ra trong cơ thể yêu thú này có bảo vật gì không?” Diệp Tinh hỏi.
Lần này cô bé lại lắc đầu, có chút thất thần nói: “Thúc thúc, Bảo Nhi không nhìn thấy.”
“Không nhìn thấy?” Diệp Tinh ngây ra, đây là lần đầu tiên Bảo Nhi không nhìn thấy bảo vật.
Cảm nhận được tâm trạng của cô bé, Diệp Tinh xoa đầu nhỏ của cô bé, cười nói: “Không sao.”
An ủi tiểu Bảo Nhi một chút, Diệp Tinh lại nhìn yêu thú trước mặt, trong mắt lóe lên tia sáng.
“Cự thú này bị thương nghiêm trọng như vậy, mình hoàn toàn có thể giết được nó.”
Hắn khống chế trường kiếm, cẩn thận tới gần cự thú này.
“Grào!” lại một tiếng gầm giận dữ truyền tới, một luồng uy áp khổng lồ tản ra.
“Phụt!”
Cảm nhận được luồng uy áp này, Diệp Tinh lại phun ra một ngụm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/444518/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.