Bánh nướng ngoài giòn trong mềm, rắc một lớp hạt mè thơm ngào ngạt, bên trong kẹp thịt thủ heo nửa nạc nửa mỡ, nhai trong miệng, mùi thịt và hương lúa mạch hòa quyện vào nhau.
"Ăn ngon quá." Lâm Tiếu nói lúng búng.
Lữ Tú Anh nhắc nhở: "Nuốt thức ăn trong miệng xong rồi mới được nói."
Lâm Tiếu liên tục cắn hai miếng bánh nướng kẹp thịt thủ heo, sau khi bị mắc nghẹn thì vội vàng húp một miếng cháo, hạnh phúc mà thở một hơi dài: "Mẹ ơi, ăn ngon quá."
Lâm Tiếu rất thích chợ bên cạnh nhà chị Tiểu Vân, trong chợ có rất nhiều đồ ăn ngon.
"Mẹ ơi, ngày mai mẹ vẫn chờ con ở chợ được không?"
Lâm Tiếu tự hào nói với mẹ: "Mẹ à, hôm nay con đã đi được từ phòng giảng dạy tới chợ."
Đây là lần đầu tiên Lâm Tiếu tự đi về nhà sau khi tan học.
Tuy là chưa đến nhà, nhưng mà đi tới chợ cũng không khác lắm.
Lâm Tiếu nói: "Đường từ phòng giảng dạy đến chợ rất dễ đi." Là một con đường lớn thẳng tắp, không có cả lối rẽ, lề đường vô cùng bằng phẳng.
"Mẹ ơi, sau khi tan học ngày mai, chúng ta có thể giống như hôm nay không?"
Lữ Tú Anh nhìn Lâm Tiếu, nghĩ thầm lẽ nào ngày mai Lâm Tiếu còn muốn đến chợ mua gà rán, nhưng bà không vạch trần: "Được."
Tối hôm nay, thời gian Thẩm Vân về nhà trễ hơn bình thường một chút, lúc về đôi mắt hơi sưng lên.
Lữ Tú Anh giả vờ như không phát hiện, bà đoán Thẩm Vân đã đi gặp Lâm Dược Phi, thế nhưng bà không hỏi.
Khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1609850/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.