“Ong…” Máy sấy tóc đột nhiên vang lên phía trên đầu Lâm Tiếu, Lâm Tiếu hoảng sợ, gió nóng thổi vào bên tai cô, Lâm Tiếu có chút ngứa ngáy, muốn tránh né.
"Xong rồi!" Thợ cắt tóc cởi vải trên cổ Lâm Tiếu ra.
Lâm Tiếu chạy đến trước mặt mẹ, cẩn thận tránh xa thợ cắt tóc: "Mẹ ơi, con cắt xong rồi."
Lữ Tú Anh nhìn thấy Lâm Tiếu ở trong gương đối diện, kinh ngạc nói: "Xinh quá."
Cùng là đầu búp bê, hôm nay tiệm cắt tóc này cắt không giống với tiệm cắt tóc của xưởng dệt bông. Cụ thể không giống ở chỗ nào thì Lữ Tú Anh cũng không nói được, dù sao đầu búp bê hôm nay trông thoải mái hơn, đáng yêu hơn, giống như một đóa nấm nhỏ.
"Quay lại để mẹ nhìn phía sau."
Lâm Tiếu quay một vòng dưới sự chỉ huy của mẹ, Lữ Tú Anh nhìn từ góc độ nào cũng rất hài lòng. Thứ không hoàn mỹ duy nhất chính là: "Đầu của con quá tròn, khi còn nhỏ không cho con ngủ thành bẹp phẳng."
Lâm Dược Phi, Lâm Tiếu, Lữ Tú Anh đều cho thử ngủ bẹp đầu, nhưng hai anh em khi còn bé ngủ không thành thật, ba bốn tháng sẽ lăn lộn khắp nơi, đầu không bao giờ gối lên gối, cuối cùng hai anh em đều đầu tròn.
Theo cách nói ở dưới quê của Lữ Tú Anh, kiểu đầu này gọi là "trước uốn cong sau úp thìa" không bằng đầu bẹp quý khí.
“Cũng may đầu con nhỏ.” Lữ Tú Anh nói, nếu không biệt danh "Đầu cong" sẽ rơi vào trên đầu Lâm Tiếu.
Từ trường tiểu học phụ thuộc của xưởng dệt bông chuyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1610059/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.