“Bà ngoại trật lưng có nghiêm trọng không ạ?” Lâm Tiếu sốt sắng hỏi.
Lâm Dược Phi: “Không biết nữa, chắc không có chuyện lớn gì đâu.” Anh đã không nhớ nổi kiếp trước có chuyện này hay không nữa, tự an ủi bản thân rằng nếu đã không có ấn tượng thì chắc là không nghiêm trọng.
Lâm Tiếu kéo ống tay áo anh trai: “Anh ơi, vậy anh đến văn phòng cô giáo Từ xin nghỉ cho em đi.”
Lâm Dược Phi ngờ vực hỏi: “Xin nghỉ gì?”
Lâm Tiếu: “Xin nghỉ về quê đó.”
Lâm Dược Phi: “Em không có đi. Em đang học mà, sao về quê được. Hơn nữa, các em sắp phải thi cuối kỳ rồi.”
Lâm Tiếu ngây ra: “Không dẫn em theo hả?”
Mẹ về quê, nhưng không dẫn cô theo.
“Vậy em làm sao đây?” Lâm Tiếu sốt ruột.
Lâm Dược Phi: “Chẳng phải còn anh ở nhà sao, anh chăm em.”
Lam Tiếu hít ngược vào một ngụm khí lạnh, mẹ về quê, trong nhà chỉ còn lại cô và anh trai. Chờ đến khi mẹ về, cô còn sống không?
Lâm Tiếu lo lắng trong lòng về đến nhà, muốn xin mẹ dẫn cô về quê thăm bà ngoại.
“Tiếu Tiếu, mấy ngày tiếp theo để anh ở nhà chăm sóc con, con chịu không?”
Lúc mẹ hỏi Lâm Tiếu với vẻ mặt lo âu, Lâm Tiếu ngoan ngoãn gật đầu: “Được ạ.”
Bà ngoại trật lưng, mẹ đã rất lo rồi, cô không thể để mẹ còn hao tâm vì cô.
Lữ Tú Anh dặn dò Lâm Dược Phi hết lần này đến lần khác phải chăm sóc em gái thế nào: “Cơm sáng con mua ở ngoài, cơm tối hai con đến nhà ăn trong xưởng ăn.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1610070/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.