“Thím! Sao thím lại có thể tàn nhẫn như thế hả? Thím năm! Thím đứng lại đó cho tôi! Tốt xấu gì thím cũng phải đỡ tôi đi qua đó ngồi xuống đã chứ… Ui cha!” Lưu Tiểu Nga còn chưa nói xong, đột nhiên lại trượt chân ngã một cú đau điếng.
Mặt đập thẳng xuống đất.
Cô ta ngẩng đầu lên, còn chưa kịp há mồm gào khóc thì hai cái răng cửa đã rơi xuống.
Tuy rằng hai người đứng trên đỉnh núi không nhìn thấy quá rõ ràng, nhưng mà lại nhanh chóng nghe được Lưu Tiểu Nga gào khóc: “Răng của tôi! Răng của tôi!”
Chu Kiều Kiều nhìn thấy cảnh này lại hưng phấn muốn chết!
Xem ra chị dâu hai còn có thể xui xẻo hơn nữa! Không thể để chị dâu hai ở lại chỗ này một mình được.
Nhưng mà vì tránh cho người khác phát hiện, cô ta vẫn lộ ra vẻ mặt lo lắng: “Chị dâu hai, chị ở lại nơi này một mình cũng không được, nếu không thì thế này đi, em và chị dâu tư đỡ chị đi.”
“Hả?” Vợ lão tứ Trần Phương đứng bên cạnh sợ ngây người.
Đây là tiếng người đó hả?
Người ta đã thảm thế này rồi mà còn muốn cho cô ta đi tiếp nữa?
Lưu Tiểu Nga ước gì có thể xé nát miệng Chu Kiều Kiều, nhưng mà lại nghĩ đến chuyện nếu thật sự gặp được thứ tốt gì đó, nhà bọn họ lại bỏ lỡ, quay về còn phải nhìn sắc mặt mẹ chồng, cô ta lại nhịn.
Hơn nữa lần này tìm được đồ tốt, đều là cả gia đình cùng nhau chia!
Cũng có lợi ích cho gia đình bọn họ.
Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-truoc-ngay-nu-chinh-gian-xao-ga-vao-nha/1388151/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.