Thấy cô nhất quyết kiên trì, Vương Thanh Hòa cũng không phản đối nữa.
Yên lặng cất quần áo bẩn trong nhà đi, chờ thời tiết tốt lên, anh đem đi giặt một lần.
Dù sao Tú Tú cũng không biết giặt quần áo cho lắm.
Hơn nữa... Anh cũng không muốn để cho Tú Tú động thủ. Anh chỉ cần nhớ tới giấc mơ cổ quái kia, liền nhịn không được toàn thân phát lạnh.
Trong mơ, thời điểm Tú Tú của anh giặt quần áo bên bờ sông thì rơi xuống nước chết.
Chuyện tiếp theo trong mơ anh không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ loại cảm giác tuyệt vọng đó lan tràn toàn thân.
Vương Thanh Hòa len lén nhìn vợ kéo rèm lên ăn bánh ngọt mấy lần, chỉ có nhìn dáng vẻ hoạt bát của cô thì anh mới cảm thấy đó chỉ là mơ!
Nhưng mà, nếu Tú Tú thật sự c.h.ế.t rồi, có lẽ anh cũng không muốn sống nữa?
Anh cũng không biết vì sao, có lẽ thật sự giống như cả nhà nói, anh có bệnh!
Nếu như không có bệnh, làm sao có thể liếc mắt một cái liền thích Tú Tú?
Thậm chí anh cảm thấy, Tú Tú chính là mạng của anh!
"Anh cứ nhìn chằm chằm vào em làm gì?" Bạch Tú Tú bị anh nhìn đến toàn thân run rẩy.
Nhìn lén bị phát hiện, mặt Vương Thanh Hòa đỏ lên, anh chỉ cảm thấy may mắn vì hai đứa nhỏ đều ra ngoài sân chơi rồi!
"Sao không nói gì?" Bạch Tú Tú càng thêm khó hiểu.
"Không... Trước đó anh mơ thấy ác mộng, Tú Tú, anh mơ thấy em chết! Tuy chỉ là một giấc mơ nhưng nói không chừng là điềm báo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-truoc-ngay-nu-chinh-gian-xao-ga-vao-nha/1388163/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.