“Từ trước tới nay tao luôn thích chuẩn bị mọi thứ chu toàn, tất nhiên không chỉ có một con tin.” Đông Phương Minh tùy ý tháo chiếc vòng kim loại trên cổ Thiên Lạc xuống.
Ấn vào nút mở khóa, ‘Tạch’ một tiếng, chiếc vòng trên cổ Thiên Lạc mở ra, rơi vào tay Đông Phương Minh.
“Tôi rất thích cậu, người bốc đồng như cậu không nhiều lắm, nếu đồng ý giải quyết Cố thiếu tướng, cậu có thể làm thuộc hạ của tôi.” Đông Phương Minh rất có hứng thú nói.
“Cám ơn, chỉ là không cần, tôi rất có dị ứng với những người cặn bã, nhìn là muốn nôn.” Thiên Lạc lộ ra nụ cười vô hại.
“Mặt khác, mày muốn đối phó tao, cũng không đơn giản như vậy.” Cố Kinh Thế cũng lãnh khốc nói.
“Vậy đi thôi, đi nhìn con tin trước, rồi mới chúng ta có rất nhiều thời gian, chậm rãi trò chuyện.” Đông Phương Minh nói như thế, xe dừng lại, mọi người xuống xe.
“Chúng ta chia làm hai đường, lát nữa gặp.” Hiển nhiên Đông Phương Minh không định đi cùng với hai người, trực tiếp đi trước một bước.
Đi tới một bờ biển không người, xuất hiện ở trước mặt Thiên Lạc cùng Cố Kinh Thế là một chiếc máy bay quân sự thật lớn.
Mẹ nó, chơi đến mức này cũng quá lớn đi?
Thiên Lạc có thể tưởng tượng Đông Phương Minh sẽ đưa bọn họ đến nơi như thế nào, khóe miệng lập tức run rẩy hai cái.
“Sợ hãi?” Cố Kinh Thế nhìn Thiên Lạc, hỏi.
“Tôi còn không biết hai chữ sợ hãi viết như thế nào đâu, nhưng thật ra Cố thiếu tướng, anh có biết còn con tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-truong-quan-doi-thieu-tuong-phuc-hac-thieu-day-do/2090652/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.