Edit: Lùn + Beta: Hạ Vy
______
Chương 126: Nhưng hắn không biết ta trọng sinh.
Mộ Chi Minh cố nén cơn ớn lạnh trong lòng: "Xin hỏi Thiếu Cốc chủ, độc này có cách giải không?"
Khúc Thiên Ngưng mang khay gỗ mới vừa rồi đặt lên bàn tới, đưa từng lọ thuốc cho Mộ Chi Minh: "Lọ này là thử độc, lấy một chén nước trong rắc một ít thuốc bột lên, sau đó cho vật nghi là có độc vào bát, nếu nước biến thành màu đen, có nghĩa là vật đó bị nhiễm Quỷ Đằng Độc."
"Lọ này là thuốc giải, uống mỗi ngày, sau hai mươi bảy ngày sẽ hết, nhưng ngươi phải nhớ kỹ trong thời gian uống thuốc không thể trúng độc nữa, nếu không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ."
"Nhớ rõ chưa?" Khúc Thiên Ngưng đặt những lọ thuốc vào trong lòng bàn tay của Mộ Chi Minh, hỏi.
"Nhớ rõ rồi, đa tạ Thiếu Cốc chủ." Mộ Chi Minh vô cùng cảm kích.
"Hừ, nếu không phải Thu Bạch cầu xin ta, ai giúp các ngươi chứ." Thiếu Cốc chủ bĩu môi, nâng cằm lên đi ra ngoài.
Nếu hàn độc bò cạp trong cơ thể Mộ Chi Minh đã giải, hơn nữa cũng biết được biện pháp phân biệt Quỷ Đằng Độc, vậy thì việc trở lại Kinh Thành để điều tra thuốc độc là vô cùng cấp bách.
Mộ Chi Minh không để ý tới cánh tay bị thương, sau khi bái biệt Thiếu Cốc chủ Khúc Thiên Ngưng và Quận Chúa Phó Thu Bạch bèn cùng Cố Hách Viêm không ngừng nghỉ mà phi nhanh về Kinh Thành.
Đi cả ngày lẫn đêm, hai người phi ngựa suốt năm ngày đến địa giới Kinh Châu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tuong-quan-luon-xem-minh-la-the-than/219390/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.