Editor: Pun.
Vài ngày sau, thôn dân qua đây xách nước giếng càng ngày càng nhiều.
Quý An Dật yên lặng nhìn nước giếng sau nhà càng ngày càng cạn, trong lòng hắn tính phát hỏa.
Dù giếng này trước đó có đào sâu bao nhiêu, suối nguồn có lớn bao nhiêu, nhưng toàn thôn hai phần ba hộ, đều qua đây xách nước giếng, thì nó cũng chỉ có thể giữ vững được tám ngày.
Những thôn dân qua xách nước, đều đã nhìn ra, miệng giếng này không cung ứng nổi nhiều người đến xách nước như vậy, có vài thôn dân liền đến đây ngày sau hôm sau so với hôm trước càng sớm hơn.
Quý An Dật đều xem ở trong mắt nhưng không nói thêm gì, đợi một buổi sáng, hắn rời giường, bởi vì nước trong giếng thật sự quá ít, thùng gỗ thả xuống cũng không xách lên được bao nhiêu nước.
Hắn biết thời cơ đã chín mùi.
Thôn trưởng họ Lưu, có hai đứa con, con trai cả ở ngoài làm quan, là quan gì, thì ngược lại không rõ lắm, con thứ hai thì ở ngoài làm kinh thương, còn đang sống ở thị trấn so với trấn trên còn tốt hơn vài lần.
Hai đứa con đều rất hiếu thuận, đều muốn vợ chồng thôn trưởng lên sống với họ để hưởng phúc, nhưng thôn trưởng lại không muốn, nói Hà Khên thôn rất tốt, muốn sống cả đời ở đây, sống ở ngoài ông không thích ứng được.
Kể từ đó, hai huynh đệ này thương lương xong, liền đem nhi tử của mình, cũng chính là cháu trai của thôn trưởng, đưa đến Hà Khê thôn, có hai đứa nhỏ trái phải làm bạn, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-vi-tieu-ca-nhi/1904180/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.