Editor: Pun.
Nghĩ bây giờ cũng không có chuyện gì phải vội, Quý An Dật liền thuận đường đi ra khe núi nhìn thử vườn rau ngoài đó. Ngày mốt, Tiểu Mộc sẽ qua đây vận chuyện rau dưa, trong lòng hắn cũng phải có một chút tính toán.
Ngốc tử làm ruộng tay nghề rất giỏi, hắn lại có pha thêm một gáo linh thủy vào trong nước giếng, số lượng mặc dù không nhiều, nhưng quả thật có chút hiệu quả, nên rau dưa trong vườn lớn lên đều rất tươi ngon mọng nước.
Từng hàng từng hàng rau dưa, dù cho mặt trời có nắng chói chang, vẫn tràn ngập sinh cơ, bừng bừng sức sống, màu sắc tươi xanh mơn mởn, khiến cho lòng người vui mừng.
"Ngốc tử, ngươi rất lợi hại." Quý An Dật nghiêng đầu, ánh mắt sáng trong suốt nhìn y, thực nghiêm túc nói.
Mấy loại rau dưa này, nói thật, hắn cũng chỉ mơ hồ biết một chút, nếu thực sự xuống đồng làm việc, chắc chắn hắn sẽ bối rối không biết bắt đầu từ đâu.
Ở phương diện này phải cần một lượng kiến thức thâm sâu, nó còn khó hơn so với chuyện xuống đồng làm việc, ruộng thì chỉ cần thu hoạch và cấy mạ, vậy nên hắn phải cố gắng học tập, từ từ rồi cũng có thể làm tốt.
Vương Tiểu Nhị vui vẻ hớn hở cười, hai mắt lấp lánh sáng lên, nhìn vợ nhà mình không chớp mắt.
Trong lòng y rất cao hứng, y thích vợ nhìn y như vậy, cả người giống như đang bay, rất vui vẻ hạnh phúc.
"Củi trong nhà dùng gần hết rồi, thừa dịp bây giờ không có việc gì, chúng ta lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-vi-tieu-ca-nhi/1904197/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.