Editor: Pun.
"Ở đây chờ." Bỏ lại một câu, thôn trưởng nhấc Vương Tiểu Nhị vội vàng đi vào phòng.
Lưu đại ma đang ngồi bên cạnh bàn đá nhỏ, thấy bọn họ hùng hùng hổ hổ đi vào sân, bạn già lại không đầu không đuôi bỏ lại một câu, trong lòng ông rất nghi hoặc, để đồ trong tay xuống, nhìn về phía Quý An Dật. "Xảy ra chuyện à?"
"Dạ." Lúc này trong đầu Quý An Dật chỉ toàn là hình ảnh của Vương Tiểu Nhị, hoàn toàn không có lòng dạ nào trả lời lại Lưu đại ma.
"Đừng có gấp." Lưu đại ma cũng nhìn ra, nhẹ nhàng khuyên nhủ hắn. "Ta hiểu rõ ông nhà ta mà, không có chuyện gì đâu. Ngươi trước tiên cứ ngồi xuống đây, uống chén nước. Chắc một lát là họ sẽ ra ngay đó."
Quý An Dật đi tới đi lui trong sân, nghe Lưu đại ma nói, hắn nghiêng đầu nhìn ông cười cười, nụ cười có hơi miễn cưỡng. "Lưu đại ma, ta ngồi không được, trong lòng ta đang rất hoảng, tim ta bây giờ, dường như muốn lọt ra khỏi ngực rồi."
Lưu đại ma cười khẽ hai tiếng, cũng không khuyên nữa, mà tiếp tục khâu quần áo trên tay.
Chưa đến hai khắc (một khắc bằng mười lăm phút) , thôn trưởng đã ra ngoài, phía sau không có thân ảnh của Vương Tiểu Nhị, trong lòng Quý An Dật căng thẳng, nhanh chóng lủi chạy qua, vội vàng hỏi. "Thôn trưởng. . . . . ."
"Không có chuyện gì lớn." Thôn trưởng cắt ngang câu hỏi của hắn.
Quý An Dật nghe vậy nhưng vẫn rất hoảng hốt. "Ngốc tử, hắn bị làm sao vậy? Tình huống cụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-vi-tieu-ca-nhi/348127/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.