An Cầm mang theo hai người Sư Thanh Dương đi tới trước một cánh cửa, dừng lại, "Chính là chỗ này." Nói rồi dùng tay không đẩy cửa ra, nói với Sư Thanh Nhu ở trong phòng: "Tiểu thư, dùng bữa thôi."
"Ta không đói, để đó đi." Sư Thanh Nhu đưa lưng về phía cửa, vẫn bảo trì tư thế nhìn rừng mai ngoài cửa sổ, người cũng không xoay lại, nói.
"Tiểu thư, sao người lại mở cửa rồi?" An Cầm nhìn tới, vội vàng thả đồ trong tay xuống, chạy tới đóng cửa, cũng ngăn cách không khí hàn lạnh ngoài phòng.
"Tam tỷ......" Sư Thanh Dương lên tiếng.
Nghe được thanh âm của Sư Thanh Dương, Sư Thanh Nhu xoay người lại, kinh ngạc nói: "Tiểu Tứ? Sao ngươi lại tới đây?"
"Ta cùng Uyển Uyển sắp thành thân rồi, đến nói tin tức tốt này cho ngươi biết." Sư Thanh Dương cười đến một mặt nhu tình, tiếp đến kéo Sư Thanh Uyển đứng sau mình lên trước, cười nói: "Uyển Uyển, gọi Tam tỷ."
"Tam, Tam tỷ." Vốn chỉ là một cái xưng hô mà thôi, đã ít ngày Sư Thanh Uyên gần như cũng đã quen, nhưng đột nhiên gọi ra miệng vẫn là có chút ngượng ngùng.
"Ân? Có chuyện gì? Các ngươi......" Sư Thanh Nhu nghi hoặc, đang muốn mở miệng hỏi.
Còn chưa ra khỏi miệng đã bị Sư Thanh Dương ra lời đánh gãy, "Tam tỷ, ăn bữa trưa trước đi, vừa lúc ngay giữa trưa, ta đều đói rồi." Ngữ khí mang theo tát kiều.
Sư Thanh Nhu ngẩn ra, rất nhau sáng tỏ, là mình sơ suất rồi. Phân phó với An Cầm ở một bên, "An Cầm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-yeu-nang-tieu-c/2844640/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.