Sáng mùng một Tết, tiếng pháo rộn ràng khởi đầu cho một năm mới tốt lành.
Ngay từ sáng sớm, những người tá điền đã tới chúc tết hai người Lục gia. Lục Nguyên Sướng đều phát cho mỗi hộ một bao tiền lì xì dày nặng, làm cho đám tá điền mừng đến nỗi mặt mày ai nấy đều rạng rỡ.
Hiện nay Cố Tiểu Phù đã rất có phong độ của một bà chủ, không còn là cái người thấy nông gia đối với mình dập đầu thì luống cuống, hoảng hốt như ngày nào nữa. Nàng mặc bộ quần áo màu đỏ phú quý, trên tay áo làm bằng lông cừu được thêu hoa, quần có hoa văn hình mây trắng, mái tóc bối cao, tất cả trang dung cùng đồ trang sức đều cực kỳ khéo léo. Chúng vừa làm hiện lên vẻ phú quý, lại không làm mất đi vẻ thanh lệ thoát tục vốn có của nàng. Hiện tại nàng đang ngồi đàng hoàng ở ngay trước chính sảnh, trên mặt là nụ cười nhẹ, bên người là Lục Nguyên Sướng cũng mặc bộ quần áo màu hồng chỉ có ở những nhà quyền quí, trông cực kỳ tương xứng.
Lục Nguyên Sướng không giỏi diễn đạt về ngôn từ, nên chỉ nói chiếu lệ vài câu rồi im lặng, nhưng Cố Tiểu Phù lại giao tiếp rất tốt. Nàng hỏi thăm tình hình mưa gió, lại hỏi tá điền môn* cuộc sống hiện tại của họ, có những khó khăn gì, dự định của họ về chuyện gieo trồng sang năm. Tá điền môn trả lời không thiếu một điều gì, thái độ rất cung kính, lễ phép. Đối với Lục Nguyên Sướng, chiếm đa số trong bọn họ đều là sợ sệt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-thon-co-mot-co-nuong/637596/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.