Xe ngựa chậm rãi tiến lên, trên mặt tuyết đọng bánh xe tạo thành cái rãnh kéo dài, tiếng bánh xe khẽ vang lên âm thanh kin kít. Được một trăm thân quân mở đường, Lục Nguyên Sướng đối với việc trở về lần này cực kỳ thích ý. So với ngày trước khi mới vào Phần Thành, nàng đã phải mượn của Quản gia một chiếc xe ngựa, một đám người phải ăn gió nằm sương, không biết phải chịu bao nhiêu khổ ải, thì lần này về thôn có thể nói là áo gấm về nhà.
Chuyến về này của bọn họ oanh động đến mức, các châu huyện dọc đường đi đều tổ chức đón tiếp cực kỳ long trọng, việc ăn ngủ được sắp xếp hết sức chu đáo. Quan chức các nơi của Bắc cảnh đã nghe thấy danh tiếng của Lục Nguyên Sướng từ lâu, bây giờ lại còn biết thêm một cách rõ ràng thân phận của Cố Tiểu Phù. Vì vậy mà trên đường các nàng đi qua, quan chức lo lắng mình tiếp đãi khách không được chu đáo, chỉ sợ đắc tội với đôi vợ chồng trẻ này, vậy nên thường ngày vơ vét được thứ đồ vật hiếm quý nào giờ đây đều thành tâm dâng tặng. Ai cũng chỉ cầu sao cho có thể nhận được sự quan tâm của hai người này, nếu được như vậy thì vận làm quan sẽ được dài lâu, sẽ được hanh thông.
Lục Nguyên Sướng rất thiếu kiên nhẫn đối với những xã giao kiểu này. Khi còn ở Phần Thành phải bồi tiếp một đám quyền quý sống phóng túng cũng đã mất hứng lắm rồi, lần này nàng có ý định tránh xa chỗ rượu chè yến tiệc, đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-thon-co-mot-co-nuong/637800/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.