Dư Chu mỉm cười hỏi: "Giờ này các vị thúc bá tới nhà là có chuyện gì sao?" Nói xong hắn dùng ánh mắt quét quanh một lượt những người có mặt tại đây đồng thời để lộ ra vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu.
Văn tiên sinh đứng phía dưới cùng nghe thấy hắn hỏi như vậy khoé miệng không khỏi hơi co rút một chút, để tránh bản thân không khống chế được biểu cảm của mình ông chỉ có thể ngước mắt liếc nhìn về phía góc bên hiên nhà.
Văn tiên sinh là thầy giáo hiểu rõ tính cách của Dư Chu nên có thể nhìn ra được dáng vẻ đã biết rõ còn cố tình hỏi của hắn cũng không có gì lạ, thế nhưng những người khác lại không giống vậy, hoặc là nói kể cả có nhìn ra được thì cũng ngại nói thẳng ra, vậy nên chỉ có thể đồng loạt nhìn về phía Lý chính đang đứng ở phía trên cùng mà thôi.
Lý chính e hèm một tiếng nhuận cổ họng, vuốt râu nói: "Vào trong nhà rồi nói.
"
Dư Chu tỏ vẻ như lúc này bản thân mới kịp phản ứng lại, vội vàng tránh qua một bên nói: "Các vị mau vào trong nhà ngồi đi ạ.
"
Mọi người đi vào tới trong sân thì Cẩm Xuyên liền đứng dậy chào hỏi, mà Thần Thần cũng dùng giọng nói trẻ con còn chưa sõi của mình chào các gia gia.
Thường thì giọng nói của hài tử trong nhiều trường hợp đều có thể làm giảm không khí căng thẳng áp lực, huống hồ ngày hôm nay mấy vị trưởng bối này tới đây còn là vì muốn yêu cầu nhờ vả nhà Dư Chu ít
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-trot-lam-giau-tai-di-gioi/385661/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.