Chu Ải cũng cảm thấy ngượng ngùng, cũng cảm thấy bản thân mình quá vô dụng, cậu không muốn phô bày tất cả sự bối rối của mình trước mặt Trần Tầm Phong.
Huống hồ, bây giờ có kể lại những gì mình từng trải qua thời cấp hai và trại hè cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, chuyện đã qua, kết quả đã định, bây giờ kể lại những chuyện này chẳng khác nào than vãn, giống như đang tìm kiếm sự an ủi từ Trần Tầm Phong, Trần Tầm Phong đã rất thương cậu rồi, Chu Ải không muốn lúc nào cũng duy trì hình ảnh đáng thương và vô dụng trước mặt Trần Tầm Phong.
Nếu không phải Trần Tầm Phong nhất quyết muốn tìm hiểu cho ra lẽ, thì bản thân Chu Ải sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa.
Rất nhiều lúc, khi sự cố chấp của Trần Tầm Phong thể hiện ở trên người Chu Ải, nó sẽ trở nên vô cùng mãnh liệt, kỳ nghỉ Tết Dương lịch năm ngoái, bên ngoài phòng học đàn piano, bọn họ lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất kể lại những năm tháng xa cách, lúc đó Chu Ải đã đưa ra thái độ rõ ràng, chuyện cũ đã qua, tốt xấu đều đã qua, cả hai không cần phải đắm chìm vào những đúng sai trong những năm đó nữa.
Nhưng rất rõ ràng, với Trần Tầm Phong, thì chuyện đó chưa qua.
Trần Tầm Phong bề ngoài thì cái gì cũng chiều theo Chu Ải, Chu Ải nói gì thì hắn cũng đều đồng ý, nhưng hắn không vượt qua được thì chính là không vượt qua được, hắn muốn tìm hiểu cho ra lẽ từng chi tiết nhỏ nhặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-cam-ma-ai-cung-ghet-la-hotboy-truong/527445/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.