Đêm Trung thu ước hẹn, vầng trăng mờ mờ sáng. Không khí tối nay vô cùng mê hoặc lòng người, thế là sáu trong tám người của hai gia đình sống cạnh nhau chạy đi hết sạch, chỉ còn lại hai người. Ở nơi này, loại đoàn tụ sum vầy vào ban đêm, bị ở nhà cũng chỉ có hai loại người, một loại là lão nhân, một loại là tiểu nhân... Không, không phải là tiểu nhân, mà là người nhỏ tuổi, hay chính là trẻ con.
Nguyên Nghiêu và Ái Nhiên mười bốn tuổi vẫn bị coi là trẻ con, cho nên bị cha mẹ hai nhà và anh trai bỏ lại ở nhà.
Nhìn từng người đều có tư cách ước hẹn, người mười bốn tuổi thực sự có chút không phục, mua rượu, dưới ánh trăng đẹp, hai người ở ban công hai căn phòng cạnh nhau cùng uống. Mặc dù chỉ có một chai nhưng mặt hai người đã đỏ bừng, lời nói cũng phả ra hơi rượu nhàn nhạt. d.đ^l.q.đ
“Hiện tại giá của chai rượu hoa hồng đỏ này còn không bằng chai rượu táo Tây, ừ... Chúng ta thay đổi loại toán cộng khác được không?” Nguyên Nghiêu dựa trên cổ Ái Nhiên, thở ra hơi nóng. Loại gần gũi này dĩ nhiên không phải là hành động bình thường, nhưng Ái Nhiên không xê dịch ra cũng không nói gì, chỉ có tiếng tim đập ngày càng nhanh.
Đến cuối cùng là một màn này có bao nhiêu người ước mơ tha thiết, nhất là với ba bạn học nữ cùng lớp của Nguyên Nghiêu. “Tùy cậu cộng thế nào cũng được, không trúng độc là tốt rồi.” Cô cảm thấy giọng nói pha lẫn mùi rượu của cậu rất là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-choc-thanh-mai/1327024/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.