Chu Tri Mông đột nhiên nhận ra, kể từ sau khi mối quan hệ giữa anh và Lục Khởi Phồn thay đổi, cha anh, Chu Hoài Sinh, ngày càng không hài lòng về Lục Khởi Phồn.
Nhất là khi thấy Lục Khởi Phồn ung dung đi từ phòng Chu Tri Mông ra, nụ cười trên mặt Chu Hoài Sinh lập tức đơ lại. Ông nhìn mặt và cổ Chu Tri Mông, xác nhận không có vết đỏ nào đáng ngờ mới miễn cưỡng không nổi giận. Chu Tri Mông cũng chột dạ, trốn sau lưng Lâm Tri Dịch, không dám nói gì.
Tính cách Chu Hoài Sinh trước nay luôn ôn hòa, nhưng lúc này vẻ mặt lại nghiêm nghị. Ông đặt đồ trong tay xuống, đi thẳng lên lầu, đưa Lục Khởi Phồn vào phòng sách.
"Cha!" Chu Tri Mông ngẩng đầu nhìn hai người, vội muốn đuổi theo.
Lâm Tri Dịch ngăn anh lại, xoa lọn tóc xoăn bên tai anh, an ủi: "Không sao đâu, cha con sẽ không làm gì Tiểu Khởi đâu. Cha con nhìn Tiểu Khởi lớn lên, cha biết nó là đứa trẻ ngoan."
Chu Tri Mông dừng bước, nhưng vẫn không khỏi lo lắng.
Chu Hoài Sinh không chỉ nhìn Lục Khởi Phồn lớn lên, ông còn từng chăm sóc cậu một thời gian. Sau khi Lục Khởi Phồn sinh ra không lâu, bệnh cũ Chung Diệp tái phát, Lục Cẩn Thừa dồn hết tâm trí vào vợ, không rảnh lo cho con. Những lúc Chu Hoài Sinh không bận việc, ông lại bế Quyển Quyển đến chăm sóc Lục Khởi Phồn.
Ông cũng coi Tiểu Khởi như con mình, nhưng điều đó không ngăn được cơn giận dâng lên từ đáy lòng khi thấy Lục Khởi Phồn bước ra từ phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-cung-som-toi-yeu-yeu-nhat-ngon/2788661/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.