Chu Tri Mông đắn đo rất lâu, vừa lật tờ giấy nháp, định viết thêm chữ "Được thôi" bên dưới dòng chữ của Lục Khởi Phồn, thì Lục Khởi Phồn bị một cuộc điện thoại gọi ra ngoài.
Chu Tri Mông qua bức tường kính nhìn thấy Lục Khởi Phồn đứng ở hành lang, vẻ mặt nghiêm túc nghe điện thoại, cậu không nói nhiều, nhưng lông mày luôn nhíu lại, càng cho thấy nội dung cuộc gọi không phải chuyện nhỏ, mười mấy phút sau, Lục Khởi Phồn quay lại, nói nhỏ vào tai Chu Tri Mông: "Xin lỗi, Quyển Quyển, đội xe có chút chuyện cần em giải quyết."
"Không sao, em mau đi đi."
"Vậy hôm nay..." Lục Khởi Phồn rất tiếc nuối.
Chu Tri Mông hiểu ý cậu, cúi đầu khẽ nói: "Chiều nay anh chỉ có hai tiết, sau ba giờ hai mươi đều rảnh."
Đây là lần *****ên anh chủ động trong chuyện chung sống.
Tuy không nói thẳng, nhưng Lục Khởi Phồn hiểu.
Lục Khởi Phồn cong khóe miệng, cậu nghiêng người qua hôn Chu Tri Mông, rồi vu.ốt ve mái tóc xoăn của anh, nhìn anh chăm chú, rồi bất chợt nói một câu: "Em yêu anh nhiều lắm."
Chu Tri Mông nghe xong ngẩn ra, nhưng ánh mắt Lục Khởi Phồn quyến luyến, rõ ràng là xuất phát từ đáy lòng, anh lại không muốn lúc nào cũng ngại ngùng, đành phải nhận lấy lời tỏ tình đột ngột này, đầu ngón tay Lục Khởi Phồn khiến anh thấy nhột, chỉ có thể rụt người về sau, tránh khỏi tay Lục Khởi Phồn, thật sự quá thân mật, anh sợ bị người khác nhìn thấy, ánh mắt vẫn luôn len lén nhìn xung quanh, may mà chỗ này khuất, còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-cung-som-toi-yeu-yeu-nhat-ngon/2788675/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.