Editor: Rosegi
Hoàn thành nghi thức đính hôn xong, Lãm Nguyệt và Trần Dục Sâm cũng không chờ bữa tiệc kết thúc mà rời đi trước từ cửa sau.
Trưởng bối hai nhà cũng ăn ý coi như không nhìn thấy để hai người rời đi.
Chỉ là ông Hứa thì thổi râu trừng mắt, còn anh em nhà họ Hứa và cha Hứa đều khó chịu mà uống thêm hai ly rượu.
Hai người về chung cư của Lãm Nguyệt.
Có thể là do quá mệt mỏi, cũng có lẽ là vì an tâm nên Lãm Nguyệt đã thiếp đi trên đường về.
Trần Dục Sâm nhìn cô, ánh mắt đạm mạc chậm rãi nổi lên những đợt sóng, mở cửa xe ôm cô ra ngoài.
Lãm Nguyệt mơ mơ màng màng mở mắt, "Ưm, tới rồi?"
"Ừ, ngủ tiếp đi." Trần Dục Sâm hạ thấp giọng ôn nhu nói.
Anh ôm rất nhẹ nhàng, Lãm Nguyệt dựa đầu vào cổ anh, đôi chân thon dài cùng với dáng người tỷ lệ hoàn mỹ của anh ở trong tư thế này càng có vẻ soái khí hơn.
Lãm Nguyệt cọ cọ lên ngực anh, an tâm tiếp tục ngủ.
Ánh mắt người đàn ông xẹt qua một tia mềm mại, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, sau đó mở điều hòa, rồi lại đắp cho cô một tấm chăn mỏng.
Xong xuôi anh mới lấy tạp dề đi vào phòng bếp.
Lãm Nguyệt ngủ một giấc tới hơn hai giờ chiều.
Rửa mặt xong cô mới phát hiện trong nhà toàn là mùi đồ ăn.
Âm thanh trong phòng bếp dừng lại.
"Tỉnh rồi?" Trần Dục Sâm từ phòng bếp đi ra.
"Ừ, ngủ thật lâu, buổi tối lại không ngủ được cho coi, sao anh không gọi em?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-la-nam-than/1394764/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.