Editor: RG
Quý Tam nhìn cậu bé kia một cái khuôn mặt trong trí nhớ liền rõ ràng, lại nhìn quần áo trên người, lập tức chấn động.
"Lãm Nguyệt!!" Nét mặt Quý Tam có chút khó coi, "Em sinh con trai cho Trần Ma Vương từ khi nào hả?!!"
Dường như nghĩ tới điều gì, cậu bé vốn đang chằm chằm quần áo trên người Quý Tam chợt mỉm cười, cảm xúc nơi đáy mắt đen láy cũng bị đè nén lại.
...... Đột nhiên cảm thấy, bộ dáng tên này còn rất thuận mắt.
"Bảo bảo, tới đây," Lãm Nguyệt vuốt tóc, ôn nhu nhìn bảo bảo, sau đó cười híp mắt nói, "Anh vừa mới nói gì, lặp lại lần nữa?"
Đáng tiếc tâm trí Quý Tam đã bị tin tức này làm cho trống rỗng, cả người đều không tốt, hoàn toàn không nhận thức được nguy hiểm trong lời nói của cô.
"Em em em còn muốn viện cớ!" Quý Tam nôn nóng vuốt quần áo trên người, lại nhìn gương mặt kia, cảm giác quần áo này giống như da rắn, lạnh băng dán vào da thịt, khiến cả người hắn bắt đầu cảm thấy đau.
"Đứa bé này và Trần..." Vừa rồi tức giận buột miệng thốt ra cái tên kia, bây giờ đã bình phục một chút, lúc nói đến hắn không tự giác sửa lại, tuy rằng bình thường trong lòng hắn mắng ngàn vạn lần như vậy, "Trần... Dục Sâm khi còn nhỏ quả thực như cùng một khuôn đúc ra."
Bảo bảo hướng trong lòng Lãm Nguyệt rụt rụt, dường như hơi sợ hãi người đàn ông đang chỉ ngón tay vào cậu, Lãm Nguyệt ôm bảo bảo vào sâu vào lòng, cầm khăn lông trên bàn vèo một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-la-nam-than/1394838/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.