Dưới ánh đèn trắng ấm áp, khuôn mặt Lạc Tinh ửng hồng như trái đào mật căng mọng, khiến Chung Niên Sơ không thể rời mắt. Yết hầu anh khẽ giật giật, một h.am mu.ốn khó kiềm chế trỗi dậy, thôi thúc anh chạm môi vào làn da mềm mại ấy.
Y như trái đào mật! Anh thầm nghĩ, môi anh lướt nhẹ trên gò má ửng hồng, vừa thơm vừa ngọt ngào. Hơi thở nóng rực của anh phả vào cổ Lạc Tinh, khiến cậu khẽ rụt cổ, nhắm chặt mắt, rồi lại hé một mắt nhìn trộm, như thể cơn say đang dần tan biến.
Chung Niên Sơ vỗ nhẹ vào eo Lạc Tinh, giọng trầm khàn: "Em có tự đi lên lầu được không?"
"Được á" Lạc Tinh ôm chặt cổ anh, gật đầu lia lịa.
Nhưng ngay giây tiếp theo, hai chân cậu đã vòng qua eo anh, treo lủng lẳng trên người anh như một chú koala bám cây.
Bất ngờ trước hành động của cậu, Chung Niên Sơ luống cuống đỡ lấy mông Lạc Tinh, sợ cậu ngã xuống.
"Được rồi, đi thôi!" Lạc Tinh xoay người tìm tư thế thoải mái nhất, vênh mặt hất hàm ra lệnh, như một vị hoàng đế say xỉn.
Chung Niên Sơ hoàn toàn bó tay trước mạch não của con ma men này, đành phải đầu hàng, bế cậu lên lầu. Vào phòng ngủ, anh nhẹ nhàng đặt Lạc Tinh lên giường, nhưng cậu vẫn ôm chặt cổ anh không buông.
Trong căn phòng tối đen như mực, không bật đèn, Chung Niên Sơ không nhìn rõ mặt Lạc Tinh, nhưng hơi thở ấm áp của cậu phả vào mặt anh, khiến tim anh tê dại. Anh trầm giọng nói: "Nếu em không buông tay, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-om-yeu-cua-toi-phan-hoa-thanh-alpha-dinh-cap/2074833/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.