Lạc Tinh lớn tiếng quá, có một vài bạn học vừa đi vào liền quay lại nhìn về phía cuối lớp.
Họ thấy Lạc Tinh mặt đỏ bừng bừng, như thể chỉ chực lao vào đánh Chung Niên Sơ, còn Chung Niên Sơ thì mặt tỉnh bơ, mặc kệ bị mắng.
Cả lớp đều há hốc mồm. Không lẽ đôi bạn thân dính nhau như sam của trường cuối cùng cũng lục đục nội bộ??
Lạc Tinh nhận thấy có người đang nhìn về phía mình liền bực bội liếc mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta, đám đông hóng hớt vội vàng thu lại ánh mắt tò mò.
Bao nhiêu năm nay, Lạc Tinh không ít lần bày trò trêu chọc Chung Niên Sơ, chuyện gì quá đáng cũng từng làm, nhưng lần này thì đúng là quá đáng thật.
Tuy nói đánh dấu tạm thời không giống đánh dấu hoàn toàn, tối đa mười hai tiếng sẽ tan biến, xã hội cũng thoáng hơn, nhiều người không để ý, nhưng nó cũng giống như nụ hôn đầu, có không ít người xem nó là thứ quý giá, giờ thì nói mất là mất...
Cũng may đối phương là Chung Niên Sơ, nếu không cậu khóc đến cạn nước mắt mất.
Nhưng mà, dù là Chung Niên Sơ, thì giờ anh cũng là kẻ xấu, kẻ lừa đảo!
Lớp học càng lúc càng đông, Lạc Tinh không dám làm ầm ĩ nữa, mặt ủ rũ nói nhỏ: "Anh nói xem, giờ phải làm sao đây!"
Chung Niên Sơ bình tĩnh hơn Lạc Tinh nhiều, với tư cách là một Alpha mới "vào nghề", anh quan tâm đến tình trạng cơ thể của Lạc Tinh hơn.
"Tiểu Tinh, em cảm thấy thế nào?"
"Anh còn dám hỏi, chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-om-yeu-cua-toi-phan-hoa-thanh-alpha-dinh-cap/2074875/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.