Lạc Tinh nhìn chằm chằm Chung Niên Sơ uống xong nước, rồi đến nhà ăn mua cho anh bữa tối thanh đạm.
Từ khi vào cấp ba, sức khỏe của Chung Niên Sơ đã tốt hơn nhiều, thỉnh thoảng có đau đầu chóng mặt cũng không nghiêm trọng, Lạc Tinh đã hai năm không phải chăm sóc Chung Niên Sơ như vậy, nhưng khi chăm sóc anh, mọi thứ vẫn trôi chảy như trước.
Giống như giải một bài toán theo công thức hàng trăm nghìn lần, dù lúc nào đặt bút xuống cũng có thể viết ra đáp án chuẩn nhất.
Chung Niên Sơ nằm ở phòng y tế hai túi nước lớn, tốc độ nhỏ giọt lại không thể điều chỉnh nhanh hơn, đến gần 7h tối vẫn chưa truyền xong.
Anh nhìn đồng hồ rồi thúc giục Lạc Tinh: "Tiểu Tinh, em nên về học tiết tự học buổi tối rồi."
Lạc Tinh vốn định ở cùng anh, nhưng Chung Niên Sơ đã nhắc, cậu cũng ngại đòi ở lại.
"Được rồi, thế nghỉ ngơi thêm chút nữa, em về lớp đợi anh." Trước khi đi còn không quên nép chăn vào cho anh, dặn dò xong mới yên tâm.
"Ừ."
Nhìn bóng dáng Lạc Tinh biến mất trong bóng đêm bên ngoài phòng y tế, Chung Niên Sơ thu hồi ánh mắt, nhìn lên trần nhà trắng toát, nụ cười trên môi cũng biến mất.
Kỳ thi đầu tiên sau khai giảng lớp 12, bài thi tiếng Anh của anh còn chưa làm xong, kết quả có thể đoán được.
Mà kỳ phân hóa lần hai đầy bất trắc này còn lâu mới kết thúc.
Thậm chí, kết cục cuối cùng có thể là biến thành Beta.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt điềm tĩnh trước nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-om-yeu-cua-toi-phan-hoa-thanh-alpha-dinh-cap/2074889/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.