Sáng sớm hôm sau, chỉ có Chung Niên Sơ là dậy xem mặt trời mọc như đã hẹn.
Lý Hoa bị ba người mắt thâm quầng tố cáo: "Mẹ ơi, tiếng ngáy của cậu còn to hơn cả tiếng máy kéo công trường!!"
Lạc Tinh ngáp một cái thật to rồi ngả người ra sau, vững vàng dựa vào lòng Chung Niên Sơ.
Cậu mắt rơm rớm, lẩm bẩm: "Em thật sự quê quá, lần đầu tiên nghe thấy tiếng ngáy cua gấp như thế! Anh ơi, anh có muốn đấm Lý Hoa một trận không?"
Lạc Tinh gối đầu lên vai Chung Niên Sơ, ngửa đầu nhìn anh, dáng vẻ đó trong mắt Chung Niên Sơ nhìn thế nào cũng giống như đang làm nũng.
Chung Niên Sơ vốn định đẩy cậu ra, nhưng lúc này lại không nỡ.
Anh ôm cục thanh mai nhỏ không yên phận trong lòng, bất đắc dĩ dỗ dành: "Không sao, lát nữa bắt Lý Hoa làm nhiều việc nặng một chút là được."
Lý Hoa: ?
Lạc Tinh làm nũng cáo trạng xong, nghe anh dỗ dành xong liền lập tức hài lòng.
Chung Niên Sơ quyền uy đã lên tiếng, những việc lao động chân tay nặng nhọc cả ngày hôm nay không còn nghi ngờ gì chắc chắn đổ lên đầu Lý Hoa, người duy nhất ngủ ngon giấc tối qua.
Không khí trên núi Thất Tinh trong lành mát mẻ, mọi người đều chơi rất vui, chỉ có Chung Niên Sơ là không được thoải mái như vậy.
Anh luôn duy trì cảnh giác cao độ, đề phòng chuyện tin tức tố tiết lộ xảy ra lần nữa.
Nhưng mấy ngày tiếp theo, dù Lạc Tinh có dính lấy anh như thường lệ, thậm chí lúc ngủ còn lăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-om-yeu-cua-toi-phan-hoa-thanh-alpha-dinh-cap/2074892/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.