Edit: Hạnh Hạnh – Beta: Choco
Đường Hạnh chạy lên tầng, không để ý tới Trình Liễm Nhất đang đuổi theo đằng sau.
Cô về tới nhà nhà, cắm chìa khóa mở cửa rồi bước vào.
Khi Trình Liễm Nhất chạy tới, đúng lúc Đường Hạnh đóng cửa đập vào mũi cậu.
Trình Liễm Nhất sờ mũi, bất lực mỉm cười, xoay người đi về nhà.
Mẹ Trình thấy cậu về, tò mò hỏi: “Thế nào? Hôm nay ra ngoài chơi với Tiểu Hạnh có vui không?”
“Sao mẹ biết con đi với Hạnh Hạnh?” Trình Liễm Nhất cau mày, lúc sáng cậu không nói với ai cả mà.
Mẹ Trình ngẩng đầu, tỏ vẻ nhìn thấu hồng trần, “Hôm nay là Thất tịch, nếu không phải có hẹn thì con ra ngoài làm gì.
Từ nhỏ tới lớn bên cạnh con có mỗi Tiểu Hạnh, mẹ nhìn qua là biết.”
Trình Liễm Nhất nhớ lại lời Đường Hạnh nói, cảm thấy không vui vẻ gì.
Mẹ Trình thấy vậy, nói: “Con sao thế?”
“Mẹ, có phải hồi còn bé mọi người ghét con lắm không?” Trình Liễm Nhất đột nhiên hỏi.
“Đâu chỉ có người khác ghét con, quả thật con chính là một tiểu ma vương.” Mẹ Trình cao giọng, “May quá, qua nhiều năm như vậy cuối cùng con cũng nhận ra vấn đề này rồi.”
Trình Liễm Nhất: “…”
Lúc nhỏ cậu tệ vậy sao…
Mặt mày Trình Liễm Nhất ủ rũ, tràn ngập trong đau thương: “Bây giờ thì thế nào? Có phải con đã tốt hơn rất nhiều rồi không?”
“Ừ, khá hơn nhiều.
Lúc nhỏ con ỷ vào bản thân giỏi giang, tự cao tự đại, coi người khác không bằng mình, sau này mới có tình người hơn nhiều.” Mẹ Trình cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-vua-ngot-lai-man/2047663/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.