"Em thực sự là..." Prin vừa giận vừa yêu nhìn Diêu Tử Đồng, anh không biết nên nói cô thế nào đây. Nếu như chỗ này là nơi không người, anh rất sẵn lòng cho cô ngược yêu như thế, nhưng mà....Prin bất lực cười khẽ, cô nhóc này dữ lên cũng thật đáng yêu mà!
Fai ôm hông, sắc mặt phát xanh, môi hồng mím chặt, vẫn chưa nói được một lời giống như đang rơi vào thế giới của riêng mình. Anh thật không ngờ mình lại bị một cô gái sàm sỡ đến hai lần, đáng chết cả hai lần đều trước chốn đông người. Chẳng những không một ai đồng tình còn dùng ánh mắt ghen tị hận nhìn anh. Điển hình như thằng nhóc Fon, tựa như đang lên án và cảnh cáo anh. Fai thở ra một hơi thở đầy bi thương, anh của mi mới là người bị hại, mi đúng là kẻ thấy sắc quên anh trai!
"Chúng ta tiếp tục thôi ạ!" Chỉ có những đội khách vẫn còn đắm chìm trong niềm vui của nghi lễ, còn đội nhà đã dừng lại hết rồi, hiển nhiên không khí giữa họ khiến Panu vô cùng không thích. Thế nên anh lớn tiếng nhắc nhở, anh chả muốn cô Ali bị họ vây quanh chút nào!
Cảm giác được mình gây ra chuyện gì đó, Diêu Tử Đồng không bắt Thuần Vu Triệt bọn họ ra ngoài nữa, thế là bảy tên thanh niên và một cô gái đứng chung một thùng gỗ chậm rề rề giãm nát nho, ai cũng không nói câu nào, mỗi người người đều tự có tâm sự riêng, và đều liên quan tới cô gái đứng giữa họ.
Tiếng nhạc càng lúc càng lớn cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-mong-lan-vien-quy-nhan-tieu-thu/2633749/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.